TUỔI 17 - Trang 242

- Nào mẹ có phản đối gì con đâu... Mẹ rất sung sướng thấy con yêu bố

con. Và bố con rất xứng đáng được con yêu như vậy...

- Cứ cho là con ngu ngốc đi nữa theo ý mẹ. - Ania cắt ngang lời bà Olga

Nicolaevna, - nhưng con nghĩ thế... Người đàn bà có thể có người chồng
thứ hai, hoặc thậm chí cả thứ ba nữa, chứ con chỉ có một người bố thôi,
không thể có người bố thứ hai được!

- Mẹ hiểu con, Ania ạ. Nhưng người mẹ thứ hai con cũng không thể có

cơ mà.

- Vâng! Dĩ nhiên là thế!
- Tốt lắm! - Olga Nicolaevna nói một cách vui vẻ. - Thế là mẹ con mình

đã thỏa thuận với nhau rồi nhé. Thấy chưa, tình hình không đến nỗi bế tắc
như lúc đầu nữa. Chỉ cần suy nghĩ một tí và không nên nóng vội. Mikhail
Sergheevich đối với con rất tốt nhưng bác ấy có định làm bố con đâu. Con
đã mười bảy tuổi còn gì. Bác chỉ muốn trở thành bạn con thôi...

- Mẹ ạ! Bác Mikhail Sergheevich thì dính dáng gì đến đây!
- Ania ngắt lời mẹ. - Con không có ý định nói chuyện này với bác ấy.

Bác ấy đối với con chẳng là gì cả! Chỉ là một người quen. Nếu mẹ có lấy
bác ấy đi nữa thì bác ấy cũng không có quyền...

- Thì dĩ nhiên rồi... Nhưng mẹ thấy con vẫn đối tốt với bác ấy đấy chứ,

hai bác cháu còn đánh cờ vui vẻ với nhau kia mà...

- Mẹ! Sao lại có thể nói chuyện đánh cờ ở đây được! - Ania bàng hoàng

nói và em nhún vai, ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.