TUỔI 17 - Trang 260

- Ôi, không sao tưởng tượng nổi! Nó tin mọi điều. Bạn cứ thử bảo nó là

trước khi thi không tắm rửa một tháng thì sẽ được điểm năm, thế là nó tin
ngay cho mà xem, và sẽ không tắm rửa gì đâu... Tớ nói thật đấy!

- Về điểm này chúng mình sẽ ghi vào bản tin. Không hiểu tại sao chúng

ta ít chú ý đến những cái nhỏ nhặt này. Thế mà đó lại là một vấn đề quan
trọng, - Catia nói, - mê tín cũng là một tàn tích nghiêm trọng của chủ nghĩa
tư bản... Nhưng dù sao bạn cũng nên an ủi nó, bảo nó học xong về nhà sẽ
khóc nốt. Sắp chuông rồi đấy.

Cô khoác tay Ania và dẫn vào lớp.
Ania bước lại gần chỗ người bạn gái đang khóc và cúi xuống nói khẽ vào

tai:

- Nadia, nín ngay đi, không thì mình sẽ giận bạn nhiều hơn đấy!
- Trong một nháy mắt nào đó Nadia nín hẳn, nhưng bỗng vai cô lại rung

lên.

- Ngốc ơi là ngốc! - Ania nói một cách chán chường và quay về phía

Catia nói thêm: - Thôi cứ mặc nó! Chẳng đáng thương chút nào. Cạn nước
mắt thì nó khắc nín thôi.

Nhưng nước mắt vẫn không ngừng. Trái lại những tiếng nấc của cô gái

lại càng mạnh thêm và xem chừng sắp biến thành cơn động kinh. Catia cảm
thấy lúng túng. Rõ ràng là lúc này chẳng có lời an ủi dỗ dành nào có tác
dụng cả. Đây là một thứ bệnh thần kinh và chẳng có cô gái nào đang khóc
mà lại tự mình có thể nín ngay được. Với Nadia cũng đã có những trường
hợp tương tự rồi.

Cần phải tìm những biện pháp khẩn cấp. Thế là Catia vội chạy xuống

dưới xin vài giọt valerin.

Ở cửa phòng giáo viên cô gặp thầy Constantin Sergheevich đang nói

chuyện với bà Varvara Timofeevna. Bà trưởng phòng giáo vụ đang nghe
thầy giáo nói, mắt vẫn nhìn theo dọc dãy hành lang có các cô gái đang đi
thành từng đôi ra chỗ tập thể dục.

Catia dừng lại cách hai bước, không dám làm ngắt quãng câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.