TUỔI 17 - Trang 283

thường dùng sơn dầu để làm gì, nó bèn về nhà leo lên chiếc bàn và vẽ râu
mép và râu cằm cho bức tranh “chân dung người đàn bà” - bức tranh yêu
thích nhất của bố. Thế là phải lấy xăng tẩy mãi mới sạch sơn dầu, nhưng
vẫn còn lại dấu vết. Nó say mê trò chơi ‘‘ăn cúc áo” nhưng sau chuyến bị
thua, chỉ năm phút sau nó đã có rất nhiều cúc vì đã mang kéo vào tủ quần
áo cắt sạch cúc áo dài của mẹ và của những bộ com lê của bố.

Những tội do bàn tay Sura gây ra có thể kể đến vô tận nhưng dù sao thì

Tania cũng yêu thằng bé và hay che chở cho nó để nó khỏi bị bố mẹ mắng.

- Sura, chị với em chơi trò “quân y viện” đi nào? - Tania nói.
- Chơi thế nào cơ?
- Em sẽ là cô hộ lý, còn chị là phi công bị thương ngoài chiến trường

được đưa về đây. Em sẽ chăm nom chị và nếu chị nhờ em điều gì, thí dụ
như mang cho chị cặp, sách...

- Không, chơi thế em chả chơi đâu...
- Tại sao?
- Hay để em là phi công, còn chị là hộ lý vậy.
- Nhưng em khỏe, còn chị thì ốm cơ mà.
- Chị không phải ốm. Tự chị gây ra chứ còn ai nữa. Tự chị nhảy như con

dê ấy chứ sao, - Cậu bé nhắc lại lời bố nói.

- Thế thì cút đi chỗ khác cho rảnh? Tao không muốn nói chuyện với chú

mày nữa.

Còn lại một mình, Tania lại nghĩ về trường và cảm thấy buồn quá. Sao có

những cái thật là ngớ ngẩn như vậy xảy ra trong cuộc sống nhỉ! Vì một bà
cụ đâu đâu ấy mà cuộc đời cô lại phải thay đổi. Điều đáng ngạc nhiên nhất
là bà cụ cũng chả ngờ rằng để cứu cụ thì Tania phải trả một giá như thế
nào... Không biết những bà cụ như thế còn ra phố làm gì, sao không chịu
ngồi nhà cơ chứ...

- Tania, mọi người đến thăm chị kia kìa - Sura mừng rỡ kêu lên và vội

mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.