TUỔI 17 - Trang 285

- Sao mình lại không cáng đáng được cơ chứ? - Nina giận dỗi, - Tuyên

bố thật là vô trách nhiệm!

Trong lòng Tania rộn lên niềm vui mới. “Trời đất, sao mình lại ngu đến

thế này nhỉ? Tất cả mọi cách mình đã tính đến làm thế nào để đuổi kịp
chương trình, thế mà quên bẵng không nghĩ đến các bạn, đến sự giúp đỡ
của các bạn”.

- Tania, bạn không được chán nản nhé! - Tamara nói một cách nghiêm

khắc. - Bạn chớ có quên là bạn cũng đã từng ký tên dưới bảng “Lời hứa”
đấy nhé! Nhớ đấy!

Các cô gái ngồi chơi khoảng nửa giờ đồng hồ, thông báo cho “bệnh

nhân” tin tức mới mẻ ở trường rồi chia tay ra về, chỉ riêng Nina còn nán lại.

Tania và Nina thân nhau năm nay đã là năm thứ ba, nhưng trong tình bạn

đó lại thiếu điều cơ bản - không có những câu chuyện tâm tình mà lẽ ra bất
cứ tình bạn nào cũng có, không có sự bình đẳng nữa: ý kiến của Tania bao
giờ cũng là ý kiến quyết định. Điều đó làm cho chính bản thân Tania cũng
không thích. Tania muốn tranh luận, chứng minh, thuyết phục, còn Nina thì
luôn luôn thụ động uể oải. Nhưng Nina lại có tấm lòng đôn hậu và rất có
tinh thần trách nhiệm đối với bất cứ công việc gì.

- Thế là bạn được thuê đến làm hộ lý cho mình à? - Tania mỉm cười khi

các bạn đã ra về.

- Sao lại làm hộ lý và sao lại được thuê? Bạn nói gì mà kỳ lạ vậy? Thế

bạn đứng ở địa vị mình thì bạn sẽ hành động như thế nào? - Nina hỏi bạn
với một giọng giận dỗi.

- Mình đùa đấy mà...! - Tania nói với vẻ âu yếm và cầm lấy tay bạn. - Dĩ

nhiên ở địa vị mình mình cũng sẽ giúp như vậy, nếu cần... Nhưng dù sao
cũng phải thỏa thuận với nhau đã chứ, bạn sẽ giúp đỡ mình, nhưng không
được để ảnh hưởng đến bản thân cơ. Có hứa thế không nào?

- Ảnh hưởng là nghĩa thế nào?
- Thế mà có nghĩa đấy... Bạn phải hứa, nếu không thì mình sẽ từ chối sự

giúp đỡ của bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.