TUỔI 17 - Trang 359

luôn luôn sống cô độc? Nó khôn ngoan lắm. Nó chỉ làm ra vẻ là người theo
chủ nghĩa tập thể, còn trên thực tế thì hoàn toàn khác.

Thí dụ về Raia làm cho Catia bối rối. Mặc dầu cô chưa hoàn toàn tin

Valia, nhưng cũng không biết phản đối như thế nào. Quả thực Raia là một
nữ sinh kỳ quặc và khó hiểu. Sống tách biệt chẳng hiểu vì sao, sống lẳng
lặng làm người khác khó để ý đến, học tập thì trung bình.

Khi đã tới căn nhà mà họ đã đi lúc nãy, ba cô gái tạm biệt Valia và quay

trở lại.

Mất hết cả hứng thú. Họ đến đây với hy vọng làm sáng tỏ sự hiểu lầm

đáng tiếc và sửa chữa sai lầm của người nào đó, nhưng kết quả chẳng ra sao
cả. Sự hiểu lầm lại càng sâu sắc thêm.

Sau cùng Catia nói:
- Thế đấy. Thế này là thế nào các bạn nhỉ? Chúng mình là những nhà

giáo dục hạng bét.

Jenia bực bội:
- Chúng mình thì có liên quan gì? Chẳng qua nó là một hạng nhỏ nhen...
- Thì nói đến cái Raia làm cái gì...
Tamara nói to:
- Theo mình thì phải túm lấy cổ áo nó rồi giũ cho thật hết bụi bặm đi?

Mình nhận thấy dù nó “Chải đầu” nó thế nào đi chăng nữa thì rồi cũng chỉ
tồi thêm mà thôi...

- Bạn bảo cái gì?
- Phải cho nó một trận trong cuộc họp. Đúng. Làm cho nó nhớ mãi. Giữ

kẽ nhẹ nhàng mãi với nó thế là đủ rồi! Phải làm cho nó hiểu thế nào là tập
thể để nó đừng có tưởng rằng ai cũng cần đến nó lắm. Thế mà cũng đòi
phán về chủ nghĩa tập thể! Đúng là nó đóng kịch vai nhân vật nào đó. Siêu
nhân!

Jenia ngăn cô:
- Khoan khoan đã, Tamara. Đối với bạn cái gì cũng thật là đơn giản. Đối

với con người phải dùng những biện pháp tinh vi chứ ai lại lúc nào cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.