TUỔI 17 - Trang 357

- Mình làm thế nào mà biết được? Bạn có nhân vật lý tưởng của bạn, và

bạn muốn bắt chước người ấy.

- Thí dụ như là bắt chước ai mới được cơ chứ? - Catia hỏi gặng.
- Ừ, thí dụ như bắt chước bố hay là mẹ...
- À, té ra là thế!
Mọi người yên lặng một lúc. Tiếng tuyết dưới chân lạo xạo nghe thật là

thú, và tiếng ồn của đại lộ từ xa vẳng lại cũng không thể làm át được nó.

Catia lại nói:
- Không Valia ạ, dù thế nào mình cũng không thể đồng ý với bạn được.

Điều đó trong một chừng mực nào đó có đúng. Đôi khi chúng ta bắt chước
người mình thích một cách vô ý thức, nhưng bạn lại nói về cái khác! Bạn
nói là chúng ta làm ra vẻ! Mà làm ra vẻ thì không thể vô ý thức được.

- Nhưng mà mình có bảo là vô ý thức đâu?
- Như vậy là cố ý chứ gì?
- Tất nhiên rồi.
- Về bản chất vấn đề, mình không tán thành. Như bạn nói, có nghĩa là dối

trá, là giả vờ, là đi ngược lại với lý tưởng của bản thân.

- Ừ, thì đã làm sao? Người ta vẫn làm thế.
- Ai là người ta?
- Hầu như tất cả mọi người. Bạn cứ nhìn kỹ mà xem...
Tamara và Jenia cảm thấy cuộc tranh luận này chẳng những không làm

cho Valia làm lành được với các bạn, mà ngược lại, làm cho cô càng xa chị
em, càng khó chịu hơn.

Catia phẫn nộ:
- Sao bạn lại nhỏ nhen thế! Mình thật là không ngờ bạn nói cái chuyện

hoàn toàn vô nghĩa. Theo bạn thì người ta nói dối lẫn nhau, giả vờ... Thực
ra đây là một tư tưởng độc hại về chính trị!

Tamara ngăn cô:
- Hãy khoan, Catia. Bạn không nghe đến cùng. Nói chung là... Tất nhiên

là cũng có hạng tiểu nhân như thế! Đặc biệt là trong phụ nữ. Khoác lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.