TUỔI 17 - Trang 355

- Mình không phản đối, nhưng mà mẹ mình thì không đồng ý.
- Cái gì, cái chuyện đỡ đầu ấy à? - Người mẹ hỏi. - Không, không! Bác

kiên quyết phản đối! Bây giờ mà đỡ với chả đầu gì cơ chứ? Các cháu nghĩ
xem! Lớp mười rồi! Thi tốt nghiệp chẳng còn xa xôi gì. Bản thân Valia
cũng đã vô khối việc. Bác xin các cháu tha cho Valia, bác thiết tha xin đấy,
các cháu ạ. Gay go lắm. Các cháu đừng tưởng dễ dàng gì được điểm năm.
Về phần mình, tất nhiên là bác có giúp đỡ tạo điều kiện, tuy Valia cũng
không thấy hết điều này...

- Thôi đủ rồi, mẹ ơi! - Valia cáu kỉnh ngăn bà lại.
- Chúng cháu nghĩ rằng Valia sẽ thích, - Catia nói - Còn ở lớp chúng

cháu những người tình nguyện nhận đủ việc thì nhiều lắm. Cháu nghĩ bất
kỳ bạn nào trong lớp...

- Nói tóm lại là chúng cháu không gò ép ai cả, - Tamara nói chen vào. -

Bạn ấy không muốn thì thôi, cũng không cần.

- Thôi! Ta đi chứ? - Valia giục họ.
- Các cháu đừng giận nó nhé - người mẹ nói, tiễn họ đi - Valia nó không

có lỗi, nhưng các cháu nên tự hiểu...

Bốn cô gái chạy xuống cầu thang đi ra ngoài trời. Trong ngõ ánh sáng

đèn lờ mờ, trên bầu trời tối đen lấp lánh các vì sao.

- Trời tuyệt quá! - Catia vừa nói, vừa thở hít căng lồng ngực.
Sánh vai cùng với Tamara, cô cố tình trượt chân suýt nữa làm cho bạn

mình bị ngã. Mất thăng bằng, ‘Tamara vung tay, nhưng vẫn đứng vững
được.

- Bạn làm gì thế này? - Cô giả vờ dọa bạn.
Catia cúi xuống, đưa tay về phía trước và bắt đầu lùi lại.
- Mình vô tình thật đấy mà, vô tình đấy mà, - Cô cười to và nói.
Tamara trông thấy đằng sau lưng Catia có một đống tuyết to lù lù. Dấn

mình về đằng trước như bọn con trai và không cho bạn kịp nhìn thấy, cô
đẩy bạn vào đống tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.