TUỔI 17 - Trang 383

- Vâng! Đấy chính là những điều sơ đẳng. Tập thể giáo viên phải nhất trí,

mỗi một sự thiếu nhất trí sẽ ảnh hưởng không tốt đến công việc của chúng
ta. Thông cảm với Valia chị đã gây ra một tai hại lớn cho cả tập thể lớp.

- Nhưng chị có liên quan gì tới việc này? - Marina Leopoldovna ngắt lời

cô - Theo chỗ tôi biết thì chị không phải là giáo viên phụ trách lớp mười cơ
mà.

- Cũng như chị thôi.
- Tôi có nhiều quyền hạn đối với lớp ấy hơn.
- Quyền hạn gì?
- Tôi biết các em học sinh đó từ lâu... Trong thời gian bị phong tỏa chúng

tôi đã sống suốt hai mùa hè với nhau trong vườn sau...

Thấy Marina Leopoldovna vẫn bảo thủ và cuộc tranh luận đã mang tính

chất quan hệ cá nhân, bà Natalia Zakharovna, theo thói quen, gõ bút chì lên
lọ mực.

- Không ai xóa bỏ công lao của chị đâu, chị Marina Leopoldovna ạ,

nhưng chúng ta tất cả đều là người và không tránh khỏi sai lầm. Hiện giờ
lớp mười đang họp, và theo tôi thì Valia gay đấy. Tôi nói thật là trong
chuyện này chị cũng có lỗi một phần đấy.

- Tôi ấy à?! - Marina Leopoldovna hỏi giọng kéo dài đầy ngạc nhiên. -

Lỗi ở chỗ nào?

- Sự dung túng, thông cảm của chị đã dẫn Valia đến chỗ không coi ý kiến

và nguyện vọng của lớp ra gì và có thái độ khinh mạn.

- Nhưng có chuyện gì xảy ra ghê gớm vậy. Em ấy có lỗi gì. Thái độ của

Valia đối với giáo viên bao giờ cũng đúng đắn, không thể chê trách được.
Nó là người lịch thiệp, lễ độ, sẵn sàng trả lời câu hỏi, học giỏi... Ta còn
muốn gì ở em ấy?

Cô Vaxilixa Antonnovna nổi nóng:
- Trong nhà trường cũ, trong nhà trường thời sa hoàng thì đúng là không

cần gì hơn nữa. Nhưng chị đang dạy học trong nhà trường Xô Viết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.