TUỔI 17 - Trang 445

Vấn đề vẫn chưa được giải quyết thì bác Phenesca bước vào.
Bác nói:
- Các cháu ơi, người ta chở ván đến cho các cháu đấy! Các cháu ra mà

đón khách. Tamara, bố cháu cũng đến đấy.

- Họ mang cầu trượt đến! - Tamara vui sướng kêu lên. - Đi đi các bạn ơi.
Tại một cuộc họp phụ huynh học sinh, Tamara giới thiệu bố mình với

thầy giáo. Thầy Constantin Sergheevich nhận ngay ra rằng ông là một
người thợ biết nhiều nghề, nên trong khi nói chuyện, thầy giáo đã dẫn ông
ta đến bên cạnh cầu thang và chỉ:

- Anh Matvei Stepanovich, anh xem, chiếc cầu thang của chúng tôi cũng

tốt đấy chứ?

Bác thợ đến bên tay vịn lắc lắc chúng xong ông nhìn vào nhịp và những

bậc lên xuống rất rộng xây bằng đá - Cầu thang tốt đó. Phải hàng trăm năm
mới hỏng, chắc chắn lắm, - ông đồng ý.

- Chúng tôi có một ý định... Liệu có thể đặt hai - ba mảnh ván bào thật

nhẵn giữa cầu thang nối từ tầng ba xuống được không? Để sát chúng vào
nhau và gắn thật chặt. Rồi làm thêm những cái gò con. Thử hỏi kém gì cầu
trượt thật.

- Cầu trượt? - Bác thợ ngạc nhiên hỏi. - Để làm gì cơ chứ?
- Để cho các cháu nó vui chơi, trượt vào những hôm có dạ hội. Hồi nhỏ

anh đã bao giờ trượt trên gò băng chưa?

- Trượt gò băng ấy à? Không phải một lần! - Matvei Stepanovich nhếch

mép cười rồi nói và bước đến chỗ ngoặt của cầu thang. Có điều chúng tôi
trượt bằng xe trượt tuyết. - Anh Constantin Sergheevich ạ... Còn ở đây thì
“ngồi lên gì” mà trượt? - Ông dừng lại hỏi.

- Lo gì, ngồi lên gì mà trượt chẳng được, - Ông giáo cười. - Không,

chúng ta sẽ làm một con đường bằng thảm rộng chừng nửa mét tha hồ mà
trơn.

- Thế còn chỗ dưới? Trượt thẳng vào phòng học à?
Phía bên kia hành lang, đối diện với cầu thang là cửa vào lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.