TUỔI 17 - Trang 459

- Anh có mời cô ấy đâu, - Aliosa nói qua nụ cười của một người có lỗi.

Cô ấy chọc tức Igor, còn anh thì phải đóng vai trò của chiếc bánh xe thứ
năm.

“Piereta” lắc đầu phản đối, nhưng Aliosa hiểu cử chỉ đó theo ý riêng của

mình:

- Đúng, đúng... Svetlana, hãy tin anh. Anh ấy thích Lida thật sự. Nghĩ

nhiều về cô ta... Và, thú thực, anh thương anh ấy quá. Anh không hiểu nổi
là anh ấy tìm thấy gì hay ho ở cô ta?

Cô “Piereta” màu hồng quay đầu lại và anh nhìn thấy đôi mắt ánh lên sau

mặt nạ. Trong tình huống khác thì cái nhìn ấy đã nói lên với anh nhiều điều,
nhưng lúc này anh hoàn toàn tin rằng anh đang nhảy với Svetlana. Anh cho
là “cô em giận thay cho bạn”.

- Anh không có ý định nói xấu cô ta. Cô ấy cũng khá thông minh, chơi

với cô ta cũng khá thú vị, nhưng... Nhưng theo anh thì cô ta không xứng
đáng với tình cảm sâu sắc... Thôi, mà ta không nên bàn về cô ấy nữa... Anh
rất mừng là chúng ta lại được gần nhau.

Một đôi anh chị tinh nghịch nào đấy nhảy va cả vào họ rồi cười vừa xin

lỗi, lại đi vào đám đông. Giữa lúc ấy Aliosa đổi tay và lấy từ túi ra một bức
thư.

- Em mệt lắm rồi, - Lida khẽ nói và hơi né người ra.
- Sveta, hãy nghe anh nói, - Aliosa nói, đoạn kéo cô ta sát vào. - Đã từ

lâu... Đã từ lâu lắm rồi anh muốn nói với em một điều quan trọng nhất...
Nhưng anh vẫn không dám, chúng ta ít gặp nhau quá.... và anh đã biết. Bây
giờ em đừng có đọc vội. Hãy cất đi đã... Bao giờ về nhà... Điều này vô
cùng quan trọng đối với anh. - Aliosa hồi hộp nói và Lida cảm thấy bức thư
đã nằm gọn trong tay mình.

Họ nhảy vòng quanh phòng và Aliosa không mảy may để ý đến việc cô

“Piereta” nhảy sai nhịp. Cũng có những lúc cô gần như là treo trên tay anh
như kẻ bị ngất.

Ở một góc khác của hội trường Igor đang nhảy với cô “Piereta” có

những quả bông màu xanh lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.