TUỔI 17 - Trang 488

NHỮNG NGÀY LAO ĐỘNG

Như đã hẹn trước, ông Mikhail Sergheevich đón các em học sinh ở cổng

ra vào nhà máy.

Phân xưởng mới được xây dựng trước chiến tranh nhưng cho đến nay

vẫn chưa được khôi phục nằm sâu trong nhà máy. Đi ngang qua những dãy
nhà, các cô gái tò mò nhìn tứ phía. Đâu đấy tiếng cưa rít lên, không biết có
cái gì đó đập xuống đất đều đều làm chân các cô có cảm giác như đất rung
lên, hơi nước réo lên trong ống thông hơi. Ở một ngôi nhà cửa kính rung
lên vì tiếng đập gõ. Khi các cô đến gần phân xưởng mà các có sẽ lao động
thì có một thanh niên đuổi theo và đi cùng với ông Mikhail Sergheevich.

Trong ngôi nhà chưa được khôi phục này tối tăm và lạnh lẽo. Cửa kính

bẩn đến nỗi ánh sáng không lọt vào được. Phía giữa có lối đi, hai bên la liệt
những đống rác rưởi các loại do quá trình sản xuất thải ra. Các cô gái dừng
lại ở lối đi và ngơ ngác nhìn quanh, chưa hiểu là họ phải làm gì ở đây.

- Không có ai tụt lại sau chứ? - Ông Mikhail Sergheevich hỏi. - Đấy, các

cháu ạ! Tất cả... - Ông khoát tay thành một vòng rộng - những thứ này phải
dọn đi. Sau đó ta lau sàn, đánh bóng lên, và - Có thể khiêu vũ được đấy. Tí
nữa xe vận tải sẽ đến và các cháu xúc rác đổ lên xe nhé.

- Thế ai sẽ dỡ rác xuống ạ? - Catia hỏi.
- Xe tự động đổ rác xuống. Người ta sẽ mang xẻng đến cho các cháu.

Anh Vaxili Ivanovich, - ông gật đầu về phía người thanh niên - sẽ hướng
dẫn các cháu lao động. Có việc gì thì cứ hỏi anh ấy. Còn bác xin lỗi nhé,
hôm nay bác còn phải đi một số phân xưởng nữa.

Ông đi xuống và nói gì đó với Ania rồi ra khỏi phân xưởng.
Các cô học sinh ngơ ngác nhìn nhau.
- Ôi! Các bạn ơi! Công việc này đủ cho chúng mình làm cả năm đấy! -

Nadia sợ hãi nói.

- Lại đã hãi rồi! - Jenia cười bạn. - Tốt hơn là bạn thử tính xem. Mỗi lần

bạn có xúc được một cân không? Được! Nghĩa là tất cả chúng ta xúc được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.