TUỔI 17 - Trang 501

Petia khịt mũi với vẻ phớt lờ. Ở cung thiếu nhi định tổ chức triển lãm kỹ

thuật và cậu bé muốn làm cho những nhà vô tuyến nghiệp dư phải ngạc
nhiên. Cậu nghĩ ra một kiểu đài hình tròn như một cái thùng đựng mật ong
nhỏ. Nhưng đó không phải là điều chính. Phép lạ ở chỗ là khi cái thùng đó
quay thì nó tự điều chỉnh được theo các làn sóng điện khác nhau. Sự phát
minh đó của mình cậu bé còn giữ kín, vì vậy nó không muốn chuyện trò
với Jenia. Hơn nữa, cậu rất coi thường những ai cho rằng máy thu thanh tồn
tại hình như chỉ để nghe những chương trình văn nghệ. Điều thú vị chính là
ở chỗ làm ra chúng, lắp chúng, sáng tạo ra những bản thiết kế mới. Theo ý
Petia thì việc truyền tin qua các làn sóng chẳng qua cũng chỉ để kiểm
nghiệm lại những chiếc máy được lắp.

Svetlana từ bếp lên, cô cười và đưa hai bàn tay ra.
- Jenia, xem này!
- Cái gì thế? Tay bị chai à? Thế còn tay mình! - Cô bạn vừa chìa tay ra. -

Đây, chỗ này phồng lên và bị rộp da, đau lắm...

- Ôi giời! Họ khoe gì thế, - Petia càu nhàu. - Những chỗ chai! Tôi còn

cứa hết cả hai bàn tay mà còn chả khoe nữa là. Tôi có cả chỗ chai ở chân
nữa kia.

- Chai vì công việc à? - Jenia hỏi.
- Vì đi trượt tuyết đấy. - Cậu bé trả lời và lại tiếp tục cưa thanh sắt...
- Hãy gượm nào, em Petia! - Svetlana van vỉ đưa hai tay bịt tai. - Chị đi

bây giờ rồi ở nhà em tha hồ mà cưa.

Cậu bé ngạc nhiên:
- Em chẳng hiểu có điều gì làm chị phật ý. Thì chị đi nhanh lên kẻo em

chẳng có thời giờ đâu!

Cậu cố tình ngồi, hai tay bó gối tỏ cho chị biết là cậu đang đợi chị ăn

sáng và đi khỏi nhà...

*
* *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.