câu nói “Đó là bài học bạn sẽ không bao giờ quên.” Đó là cách trưởng
thành khiến chúng ta khó chịu – nhưng hiệu quả và thường là cần thiết.
Những người trong độ tuổi 20 có thể bị ảnh hưởng rất nhiều bởi những thời
điểm khó khăn này. So với những người trưởng thành già dặn hơn, họ cảm
thấy những thông tin tiêu cực – những tin xấu – là dễ nhớ hơn so với những
thông tin tích cực – hay những tin tốt. Các nghiên cứu cộng hưởng từ cho
thấy đơn giản là não bộ của những người trong độ tuổi 20 phản ứng mạnh
hơn trước thông tin tiêu cực so với não bộ của người trưởng thành già dặn
hơn. Phần chất xám ở bán cầu não sẽ xuất hiện nhiều hoạt động hơn – đó là
vị trí của vùng não cảm xúc.
Khi những người trong độ tuổi 20 bị phê bình về năng lực của mình, họ trở
nên lo âu và giận dữ. Họ muốn tiến lên và hành động. Họ sản sinh những
cảm giác tiêu cực đối với người khác và bị ám ảnh với những câu hỏi tại
sao: “Tại sao sếp lại nói thế? Tại sao sếp không thích mình?” Mang quá
nhiều tính cá nhân vào công việc như vậy hoàn toàn có thể biến tuần làm
việc 40 tiếng trở nên dài đằng đẵng.
William James, cha đẻ của ngành tâm lý học nghiên cứu tại Mỹ, đã nói
“Nghệ thuật để trở nên khôn ngoan là biết cần bỏ qua những gì.” Biết cần
phải bỏ qua những gì khiến những người trưởng thành già dặn hơn, khôn
ngoan hơn những người trẻ tuổi. Tuổi càng cao sẽ càng xuất hiện cái gọi là
hiệu ứng tích cực. Chúng ta trở nên hứng thú hơn với những thông tin tích
cực và não bộ của chúng ta phản ứng yếu hơn với những thông tin tiêu cực
ta gặp phải. Chúng ta thoát khỏi những mâu thuẫn cá nhân, chọn cách bỏ
qua, đặc biệt là khi chúng liên quan tới những người trong mạng lưới quen
biết của mình.
Tôi nói cho Danielle biết bộ não của những người trong tuổi 20 phản ứng
với các bất ngờ và chỉ trích như thế nào, nó khiến nhiều người trong độ tuổi
20 không ổn định. Một ngày làm việc tốt đẹp sẽ nâng ta lên chín tầng mây
trong khi lời khiển trách từ sếp kéo ta thẳng xuống mặt đất. Khi những lời