TUỔI GIÀ - TẬP 2 - Trang 65

tình yêu; nhưng bà cũng xấu hổ cho Hugo mà quả thực người ta biết là
cuộc sống tình dục không phải bao giờ cũng rực rỡ.

21 tháng sáu 1874: Có thể nói những gì còn lại trong trái tim tội

nghiệp của mình là cái đích cho tất cả những người đàn bà đi săn tội lỗi và
cho những trò phiêu lưu nhục nhã; còn mình, mình tuyên bố thua mà không
chiến đấu...” Sự tuẫn đạo của Sisyphe, người ngày nào cũng đưa mối tình
của mình lên tận mây xanh và ngày nào cũng cảm thấy nó rơi xuống trái
tim mình với toàn bộ sức nặng, sự tuẫn đạo ấy làm mình khiếp hãi, và
nghìn lần mình thích cái chết ngay lập tức hơn là nỗi đau khổ kinh hoàng
ấy. Hãy xót thương ta, hãy để ta đi...”.

Giữa hai người xảy ra những cuộc cãi vã đau xót, và bà mong muốn

một sự chia tay.

28 tháng bảy 1874: “Anh không hạnh phúc, và em cũng chẳng hạnh

phúc hơn anh. Anh đau khổ vì vết thương cháy bỏng của vợ ngày một thêm
sâu vì anh không có can đảm làm nó vĩnh viễn thành sẹo. Còn em, em đau
khổ vì đã quá yêu anh”.

6 tháng bảy 1875: “Em cam đoan với anh là trong lúc xa anh, biết anh

bình yên và hạnh phúc, em sẽ đau khổ ít hơn là cảm thấy sự có mặt của em
là một trở lực thường xuyên đối với công việc, sự tự do, bầu không khí yên
tĩnh và sự nghỉ ngơi êm đềm của anh trong cuộc sống... Đối với trái tim anh
cũng như trái tim em, mọi cái sẽ tốt đẹp hơn là nếu cảm thấy em không cần
thiết cho anh nữa...”

1877: “Chán nản, em nghi ngờ Thượng đế và nghi ngờ anh...”

Tháng sáu 1878, sau khi tấn công Hugo, Juliette buộc ông phải cắt đứt

với Blanche: người ta khủng bố cô ta bằng cách bảo Hugo sẽ chết trong
vòng tay cô nếu cô không rời bỏ ông. Juliette gửi tiền cho cô gái tội nghiệp
và cô đành lòng lấy chồng.

[18]

Nhưng có những người thay thế cô ta. Trong

mùa hè năm ấy họ cùng chung sống ở Guernesey và Juliette viết cho Hugo
ngày 20 tháng tám:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.