TUỔI SẮT ĐÁ - Trang 131

Bỗng không thấy nói nữa. Một người trẻ tuổi mặc đồng phục xuất hiện ở
hành lang gật đầu chào chúng tôi.
Tôi nói xuống "Anh làm gì ở nhà chúng tôi thế?"
Anh ta vui vẻ đáp "Kiểm tra thôi. Chúng tôi không muốn người lạ vào đây."
Anh ta nhặt mũ áo và khẩu súng. Hay là vừa rồi tôi ngửi thấy mùi súng?
Anh ta nói "Tám giờ, các thám tử sẽ đến đây. Tôi ra ngoài chờ". Rồi anh ta
mỉm cười, làm như vừa giúp đỡ tôi một việc, chờ tôi cám ơn.
Tôi bảo Vercueil "Tôi phải đi tắm cái đã".
Nhưng tôi không tắm. Tôi đóng cửa phòng ngủ, uống hai viên thuốc đỏ, rồi
nằm xuống, run khắp người, run như chiếc lá trong cơn giông. Người tôi
lạnh toát nhưng không phải run vì lạnh.
Một phút sau tôi tự nhủ: lúc này chớ có tan ra từng mảnh, chỉ nên nghĩ đến
phút sau thôi.
Dần dần tôi hết run.
Tôi nghĩ bụng: con người là sinh vật duy nhất có một phần của đời mình
không thể biết tương lai ra sao vì nó chỉ như cái bóng lớn lởn vởn trước
mặt. Luôn luôn đuổi bắt lấy cái bóng ấy, sống trong hình ảnh của hy vọng.
Nhưng tôi không thể có quyền gì để được làm con người. Tôi phải là cái gì
bé nhỏ hơn, mù quáng hơn, sát mặt đất hơn.
Có tiếng gõ cửa. Vercueil bước vào, theo sau là viên cảnh sát hôm qua
khoác áo lông hươu nhưng bây giờ đã mặc áo đeo ca vát. Người tôi lại run
lên. Anh ta ra hiệu cho Vercueil đi ra ngoài. Tôi ngồi dậy bảo "Ông
Vercueil, ông đừng đi", rồi quay sang nói với viên cảnh sát "Ông có quyền
gì vào nhà tôi?"
Anh ta không tỏ vẻ gì khác lạ "Chúng tôi lo cho bà. Hôm qua bà đi đâu?"
Tôi không trả lời. "Bà Curren, thật bà không sao chứ?"
Tuy tôi đã nắm chặt tay nhưng người vẫn run như muốn co quắp. Tôi hét
lên "Tôi không sao. Chỉ có anh là sao thôi."
Anh ta không chột dạ, trái lại anh ta như khuyến khích tôi nói nữa.
Tôi nghĩ bụng anh liệu đấy! Họ sẽ buộc tội anh, sẽ bảo anh là điên và bắt
anh đi!
Tôi bình tĩnh hỏi lại "Anh muốn gì ở đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.