TUỔI SẮT ĐÁ - Trang 132

- Tôi chỉ muốn hỏi vài câu. Bà làm thế nào mà gặp thằng Johannes ấy
được?
Johannes. Đó là tên thật của nó ư? Chắc chắn là không.
- Nó là bạn của thằng con người giúp việc cho tôi. Bạn thôi.
Anh ta rút túi lấy chiếc máy ghi âm nhỏ để lên giường cạnh tôi.
- Thế con trai người giúp việc cho bà đâu rồi?
- Nó chết và chôn rồi. Anh biết điều đó quá đi chứ.
- Sao nó chết?
- Nó bị bắn ở khu nhà lụp xụp.
- Bà còn biết đứa nào khác nữa không?
- Đứa nào khác nữa?
- Các bạn nó.
- Hàng nghìn, hàng triệu. Anh không thể đếm hết được.
- Ý tôi nói là những đứa khác trong chi bộ ấy. Còn có đứa nào khác
đến ở nhờ nhà bà không?
- Không.
- Bà có biết chúng làm thế nào mà có vũ khí không?
- Vũ khí nào?
- Súng lục ấy. Ba ngòi nổ ấy.
- Tôi chẳng biết gì về ngòi nổ hết, cũng không biết ngòi nổ là thế nào.
Còn súng lục là của tôi.
- Chúng nó lấy của bà ư?
- Tôi cho chúng mượn. không phải tất cả bọn chúng. Chỉ cho thằng
John mượn thôi.
- Bà cho nó mượn súng? Khẩu súng là của bà ư?
- Phải.
- Tại sao bà lại cho nó mượn súng?
- Để nó tự vệ chứ sao.
- Bà Curren, để nó tự vệ chống lại ai?
- Để nó tự vệ khi bị tấn công.
- Bà Curren, đó là loại súng gì? Bà có thể cho xem giấy phép được
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.