TUỔI SẮT ĐÁ - Trang 67

đang cười nhau Eke ou kruppel dame met die kaffertjie. Nhưng làm sao tôi
nghĩ thế nào khác được? Có lẽ tôi nên đơn giản mà tự nhận rằng từ nay trở
đi phải sống và sống trong cùng sự nhục nhã. Có lẽ nhục nhã chỉ là cái tên
dành cho những gì tôi thường cảm thấy thôi, không hơn gì. Cái đó dành cho
lối sống của những người sống mà nghĩ thà chết còn hơn.
Nhục nhã. Chịu cúi đầu. Chết trong cái sống.
Hai người im lặng một lúc lâu.
Vercueil nói "Bà cho tôi vay mười rand được không? Đến thứ năm tôi mới
có tiền trợ cấp. Hôm ấy tôi sẽ trả lại cho bà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.