TUỔI TRẺ BĂN KHOĂN - Trang 158

Căn phòng tối tăm, tất cả các bức màn kéo lên. Cánh cửa dẫn đến

phòng nhỏ kế bên cũng mở ra. Tại đó Max đã dựng một phòng thí nghiệm
hóa học. Đó là nơi duy nhất có ánh sáng hắt ra. Tôi nghĩ không có ai ở
trong và kéo lại một trong những tấm màn.

Rồi tôi thấy Max ngã trên chiếc ghế đẩu cạnh cửa sổ hạ màn, trông

biến đổi một cách kỳ lạ, và điều ấy đã lóe qua tôi: cậu đã thấy trước điều
này: Tay chân hắn yếu ớt, tay đặt trên đầu gối, đầu cúi hơi ngã về phía
trước, và cặp mắt hắn, mặc dù mở có vẻ không thấy gì và chết chóc; ở một
trong hai con ngươi của nó như trong một miếng kiếng mỏng, tia sáng chói
chang bật ra cái tròng đen mở ra nhắm lại, mở ra nhắm lại. Cái mặt xanh
xao thì mê mãi trong chính nó và vô cảm giác, ngoại trừ sự cứng ngắc vô
kể; hắn giống với cái mặt nạ thú vật thời xưa tại chánh điện của một đền
thờ. Hắn không có vẻ gì là thở cả.

Tràn ngập bởi một nỗi hoảng sợ tôi lặng lẽ ra khỏi căn phòng và bước

xuống thang gác. Ở phòng trước tôi gặp Frau Eva, xanh xao và có vẻ mệt
mỏi, một điều mà trước đây tôi chưa bao giờ biết bà có như vậy cả. Ngay
khi một chiếc bóng kéo lướt qua cánh cửa sổ, cái ánh sáng chói lọi trắng
xóa của mặt trời bất thần trốn chạy.

“Cháu ở trong phòng Max,” tôi thì thào nhanh. “Đã có xảy ra một việc

gì? Anh chẳng phải ngủ và cũng không phải hôn mê, cháu không biết là gì;
trước đây cháu có trông thấy ảnh một lần như thế.”

“Cậu không đánh thức nó dậy, phải không?” Bà vội hỏi.

“Không. Ảnh không nghe cháu, cháu rời căn phòng ngay. Hãy kể cho

cháu nghe, có việc gì với ảnh vậy?”

Bà quệt mu bàn tay lên trán bà một cái.

“Đừng lo, Sinclair ạ, sẽ không có việc gì xảy đến cho nó đâu. Nó đã

kéo màn rồi. Việc đó sẽ xong ngay.”

Bà đứng dậy và đi ra vườn – mặc dù trời bắt đầu đổ mưa. Tôi cảm

thấy rằng bà không muốn tôi đi theo bà và vì vậy tôi đứng dậy và bước ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.