TUỔI TRẺ BĂN KHOĂN - Trang 27

có vẻ đáng thương hại. Câu “nếu ông biết một việc thôi” thoáng qua đầu óc
tôi khi tôi đứng đó y như một kẻ phạm tội, bị chất vấn về tội ăn cắp ổ bánh
mì trong khi đó tội trạng hiện phạm phải của tôi là sát nhân… Đó là một
cảm giác thù địch, khả ố, nhưng nó chắc chắn và có sự hấp dẫn một cách
sâu xa, và nó đã buộc chặt tôi hơn bất cứ việc gì khác đối với sự bí mật và
lỗi lầm của tôi. Tôi nghĩ hiện giờ Kromer có thể đã đến cảnh sát tố cáo tôi,
cái chuyện động trời ấy đang thành hình trên đầu tôi, trong khi đó tất cả
những lúc này họ vẫn tiếp tục đối xử tôi như một đứa bé con.

Biến cố này là giây phút quan trọng nhất và kéo dài ra cái toàn bộ kinh

nghiệm. Đó là một lỗ thủng đầu tiên trong cái hình ảnh thiêng liêng của cha
tôi, nó cũng là cái vết nứt rạn đầu tiên trong các trụ cột đã từng chống đỡ
tuổi thơ của tôi mà mỗi cá nhân phải phá hủy trước khi hắn có thể trở nên
chính con người của hắn! Phần nội tâm sâu xa, bản chất cốt yếu của định
mệnh chúng ta gồm có những sự thử thách không lường được như thế.
Những vết nứt rạn và những lỗ thủng như thế lại cùng nẩy nở, hàn gắn và
rồi bị quên lãng, nhưng trong những chỗ kín đáo nhất chúng vẫn tiếp tục
sinh sôi nẩy nở.

Lập tức tôi cảm thấy một điều hoảng sợ như thế ở cái cảm giác mới

mẻ, rằng tôi có thể quì xuống trước mặt cha tôi và hôn bàn chân người để
xin tha tội. Nhưng người ta không thể nào xin lỗi cho một việc gì thực quan
trọng, và một đứa bé cũng cảm thấy và hiểu biết điều này một cách sâu xa
cũng như bất cứ một kẻ khôn ngoan nào.

Tôi cảm thấy cần thiết đưa ra một vài ý tưởng cho cái cảnh ngộ mới

mẻ của tôi, để suy xét những gì tôi sẽ làm vào ngày mai. Nhưng tôi không
tìm ra thì giờ. Suốt cả buổi chiều tôi bận rộn với việc thay đổi quang cảnh
trong phòng ngủ của chúng tôi. Đồng hồ treo tường và bàn ghế, thánh kinh
và gương soi, kệ sách và các bức tranh treo trên tường đã bỏ tôi ra đằng
sau: tôi bắt buộc phải quan sát với mối căm hờn trong tim tôi làm sao mà
thế giới của tôi, sự tốt lành hạnh phúc, đời sống vô tư lự của tôi đã trở nên
một phần của quá khứ, đã rút ra khỏi con người tôi, và tôi bắt buộc phải
cảm thấy tôi đã bị buộc chặt vào với những gốc rễ mới ở bên ngoài tôi, với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.