TUỔI TRẺ BĂN KHOĂN - Trang 46

chẳng việc gì phải sợ người ta. Cậu không sợ tôi chứ? Hay là cậu sợ chính
con người cậu?”

“Ồ, không, không sợ gì cả.”

“Đúng mà. Nhưng cậu có sợ người ta chứ?”

“Tôi không biết…Tại sao anh cho là tôi sợ sệt?”

Hắn bám sát tôi – tôi rảo cẳng bước nhanh với cái ý nghĩ trốn thoát –

và tôi cảm thấy hắn từ bên cạnh liếc nhìn tôi.

“Hãy cứ giả dụ rằng,” hắn lại bắt đầu, “tôi không có ý làm bất cứ diều

gì hại cậu. Dù sao, cậu không cần phải sợ tôi. Tôi muốn cố gắng thử thí
nghiệm về cậu. Có thể nó chỉ là một trò đùa và cậu cũng có thể học hỏi một
cái gì ở nó. Nào hãy chú ý: – cậu xem, thỉnh thoảng tôi có thực hành một
nghệ thuật được coi như là đọc được ý nghĩ. Việc này không có gì là bùa
phép cả nhưng nếu cậu không làm việc ấy bao giờ thì có thể là nó hình như
rất kỳ lạ., cậu cũng có thể làm người ta khích động với nghệ thuật ấy. Nào
hãy thử xem. Vâng, tôi thích cậu, hoặc là chú ý đến cậu và rất muốn khám
phá những gì xảy ra trong người cậu. Tôi khởi đầu dọ dẫm trong đường lối
đó, tôi đã làm cậu sợ hãi – đến nỗi cậu bị kích thích. Ắt phải có một điều gì
và một kẻ nào đó làm cậu sợ hãi, rất có thể lý do một kẻ nào đây dính dáng
một việc gì đến cậu. Chẳng hạn cậu đã làm một việc gì lầm lỗi và kẻ khác
biết được – hắn túm lấy cậu. Cậu chịu chưa. Rất rõ ràng mà, có phải
không?”

Tôi nhìn lên khuôn mặt hắn một cách vô vọng, cái khuôn mặt nghiêm

nghị cũng như thông minh và tử tế như tự bao giờ. Tuy vậy nó có cái vẻ
nghiêm khắc, thiếu thốn sự dịu dàng; rõ ràng là khuôn mặt ấy có biểu lộ sự
vô tư hay một cái gì tương tự. Tôi khó lòng ý thức những gì đã xảy ra cho
tôi; hắn đứng trước mặt tôi giống như một thuật sĩ.

“Cậu đã chịu chưa?” Hắn lại hỏi một lần nữa.

Tôi gật đầu, không thể thốt nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.