TUỔI TRẺ BĂN KHOĂN - Trang 48

“Tuyệt. Cậu nói đúng, thế là chúng ta trở thành hạn hữu. Nhưng trước

hết tôi cần nói với cậu một đôi đìều: thằng Kromer này, hoặc bất kể tên nó
là gì đi nữa, cái khuôn mật của nó đã nói với tôi rằng nó là một thằng hoang
đàng chi địa số dách. Cậu nghĩ gì?”

“Phải,” tôi thở dài, “nó quá tệ hại. Nhưng nó không hay biết gi rề việc

đó cả trời ạ. Nó không hề nhận thấy hất cứ điều-gì cả. Anh có biết nó
không; nó có biết anh không?”

“Sơ sơ. Nó đi rồi và nó không biết tôi – tuy thế, chưa biết đâu. Nhưng

tôi thích gặp nó. Nó theo học trường công, có phải như thế không.”

“Phải.”

“Nó học lớp mấy?”

“Đệ ngũ. Nhưng làm ơn đừng nói bất cứ điều gì với nó.”

“Đừng lo, sẽ không việc gì xảy đến cho cậu đâu. Tôi giữ kỹ, cậu

không muốn nói với tôi đôi điều về thằng Kromer này nữa sao.”

“Tôi không thể nói được.”

Hắn im lặng một lát.

“Quá tệ,” hắn nói. “Chúng ta có thể mang sự thực nghiệm đến một

giai đoạn xa hơn nữa. Nhưng tôi không muốn làm cho cậu bị phiền lụy tất
cả đâu. Tuy nhiên, cậu nên nhận ra sự sợ sệt của cậu, tất cả là sai lầm có
phải không? Sự sợ hãi như thế có thể hủy diệt hoàn toàn chúng ta. Cậu phải
vứt bỏ nó, điều giản dị là cậu phải vững vàng, nếu cậu muốn trở thành một
kẻ phong nhã nào đó. Cậu hiểu điều đó rồi chứ, có phải không?”

“Chắc chắn, anh hoàn toàn đúng…Nhưng chuyện ấy thật là rắc rối.

Anh không hiểu…”

“Cậu thấy rằng tôi hoàn toàn biết một đôi điều về cậu, còn hơn là cậu

sẽ tưởng tượng được. Cậu có nợ nó bất cứ số tiền nào không?”

“Vâng, cũng có. Nhưng đó không phải là việc chính. Tôi không thể

nói với anh, điều duy nhất là tôi không thể nào nói với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.