TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 101

– Đuổi đi!
– Còn cái mũ! Cái mũ!

Cái mũ phớt xám trên đầu Tây lãnh sự bị giựt nốt xuống. Mọi người hỉ

hả reo:

– Quăn cướp, phải bắt nó khổ nhục thế mới được!
Thằng Tây lãnh sự cởi trần, chân đất, cuốc bộ trên năm mươi cây số về

Lạng Sơn. Nó vừa đi vừa khóc. Tin đồn dậy sang tận Lạng Sơn rằng Tây
lãnh sự bị quân cách mệnh Trung Quốc đuổi từ Long Châu về. Người Lạng
Sơn nói: bao nhiêu lần nước Tàu kiện lên Vạn quốc mà không dám đụng
đến tô giới, bây giờ Hồng quân Trung Quốc đứng lên vặt được cả râu Tây
rồi...

Nhiều người bên Lạng Sơn trốn sang Long Châu xem thế nào.
Thụ còn đứng nhìn theo thằng Tây lãnh sự, đến tận lúc nó cung cúc đi

khuất xuống phố dưới. Thụ phấn khởi lạ thường. Thụ tự làm lấy cái băng
đỏ, đeo lên cánh tay áo.

Thụ xách mã tấu, vào huyện.

– Các đồng chí Hồng quân, cho tôi làm cách mệnh.
Những ngày tưng bừng rung chuyển Long Châu. Thụ đi trong đoàn cán

bộ Hồng quân, đến từng làng, lập Xô Viết xã, tổ chức nông hội bí mật, đưa
những người tích cực trong nông hội vào đội tự vệ đỏ bí mật, đánh chiêng
lên phát động đấu tranh lấy ruộng địa chủ ác bá chia cho người nghèo.
Làng nào cũng thế. Náo động đến tận hang cùng ngõ hẻm. Có đấu tranh ở
một làng thì người cả vùng kéo đến xem và ủng hộ. Lực lượng cách mệnh
thành hình khắp huyện. Đâu đâu cũng vang động tiếng gọi: “Các đồng chí
Hồng quân! Các đồng chí Hồng quân, nhanh lên! Ở vùng này địa chủ ác bá
tàn nhẫn lắm, các đồng chí à!”.

Một lần, đến Bó Cục, Thụ thấy trong đám người dự cuộc đấu tranh với

ác bá có nhiều người áo chàm khuy tết nhỏ như người bên Tràng Định.

– Có phải ở Thất khê sang đấy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.