TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 114

Long Châu đỏ, không thấy Hồng quân tới, nhưng nghĩ bụng: cách mệnh
của ta sắp trở lại. Nhưng cũng không thấy, lại mong.

Xóm Lũng Nghìu nghĩ đến Thụ và Chi còn một thương yêu và tình cảm

sâu sắc khác. Thụ và Chi người Lạng Sơn. Thế là cách mệnh không xa nữa,
cách mệnh đã đến Lạng Sơn, đến Cao Bằng, con cháu người Tày người
Nùng đã đi cách mệnh. Cõi đời thay đổi đến nơi. Chắc người già còn được
trở về nơi có mồ mả ông bà ở bên Ma Mèo và có khi được thấy cái vui đấy.

Cho nên, nghe đã bắt được tin Thụ ở Long Châu, ai cũng mừng. Mẹ Mã

Hợp càng mừng. Mã Hợp sửa soạn đi Long Châu. Mẹ gói cho Mã Hợp hai
nắm cơm.

Nhiều người đến hỏi:
– Mã Hợp đi bây giờ?

– Anh Năm dặn đi Long Châu ngay mà
Ai cũng trố mắt:
– Đi thế nào?

Câu hỏi có nhiều ý nghĩa và những băn khoăn. Mã Hợp lấy ra cả năm

mươi tờ giấy bạc, để rải ra dưới đất.

– Anh Năm cho đấy.
Sự sung sướng tràn lên tất cả các nét mặt đến nỗi chợt có một lúc không

ai nhớ ra nỗi nguy hiểm dọc đường Long Châu nhiều cướp. Mọi người chỉ
bồng bột nghĩ gọn: anh Năm gọi Mã Hợp đi Long Châu. Cách mệnh có gì
khác rồi.

Dãy xe ngựa đỗ chen kín mui trước chợ Ải Khẩu, nhưng hỏi có đi Long

Châu, thì người đánh xe nào cũng lắc đầu. Chẳng ai dại! Ở đây tải người
buôn, người đi chơi, chuyến nào cũng cầm chắc như vận đỏ được bạc, tội
đâu mà lặn lội vào chỗ chết bây giờ. Mãi sau Mã Hợp phải bỏ cả năm mươi
đồng đưa trước tiền khứ hồi, người đánh xe nọ tham món tiền to mới liều
nhận đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.