TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 217

không đi tránh lối ngõ ngoài mà họ qua ngay dưới sàn nhà xã đoàn. Trên
nhà cũng nom thấy đầu người đi. Xã đoàn ngồi trên nhà trông ra, thấy hai
người, liền gọi to tướng:

– Lên nhà uống nước! Lên nhà uống nước!

Thụ lên nhà. Có người mới biếu ông xã đoàn đấu chè Xuất Vũ - vùng

chè ngon nhất Lạng Sơn, nước đậm sánh. Cạn ấm chè rồi Thụ chào:

– Tôi đi nhé.
Xã đoàn tiễn hai người ra đầu thang. Xuống đến đường, Thụ ngước mắt

nhìn xa, bỗng nói:

– Chóng nhỉ, mới năm nào...
Bây giờ xã đoàn Cốc Nam đã là người trong tổ chức của ta. Bởi vậy,

thằng Tây không còn con mắt cái tay nào ở Cốc Nam nữa. Ngõ Cốc Nam
sang Trung Quốc là của cách mệnh rồi.

Hai người rẽ vào lối Pò Chài.

Con đường Pò Chài về Nhân Lý bảy năm trước cũng như năm nay, đi

một thôi nữa đã thấy Khau Bây. Sườn đồi, cánh đồng, mùi hồi quấn quýt
chảy thơm quanh người. Trong ngày mùa hái hồi, bà con Nùng ở Phố Lẩu
lại làm bánh, nấu rượu đem vào bán tận gốc hồi đầu rừng. Rồi cả làng hái
hồi, quảy hồi cho lái buôn ra Đồng Mỏ.

Thụ đi trong bóng cây, con mắt trông thấy trong bóng rừng hồi chín xanh

đen có người con gái Nùng, khăn vuông chàm đốm chấm huyết dụ, áo ngắn
quặp thắt lưng, lai trĩu đôi đãy chàm đựng hồi, qua dưỡi lũng, đằng xa kia.

Người đi đường vừa đi vừa nghĩ đường trở về những tháng giêng, tháng

bương nhớ, những đêm những ngày hội then mê mải chảy qua các làng.
Cây trẩu ngờ ngợ xanh, tre và mai xanh rờn, cây trám đen thân trắng suốt
đời dài đuỗn, rừng hồi thì bao giờ cũng nghiêm nghị xanh thẫm. Còn thấy
như in cánh đồng Háng Lệ đương chúc thoai thoải xuống, chen vào giữa
hai bên rừng núi buồn bã có những con đường vào xóm cứ giạt vào khe núi.
Xóm Phạc Lạn, bên phải có đồi trám, dốc núi sau lưng ủ trong rừng xanh
ngây ngất như cuộn khói. Phạc Lạn, Phố Lẩu, Bó Lào... trước nhà sàn côi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.