TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 219

lớn lên Thụ đã tới Bằng Mạc mà tưởng như cái Bằng Mạc chú Hai đến
khác, Bằng Mạc này của chú Hai còn xa hơn sở cao su Hớn Quảng, xa hơn
cả mỏ Mông Dương. Chú Hai đau ốm mất tích trong hai chữ Bằng Mạc mịt
mù.

Nhớ lại, chỉ thấy buồn. Mùi hồi thơm, nhưng thơm tiền thơm bạc cho ai.

Năm được mùa, chủ hồi đón phường chèo Bắc Ninh lên. Tiếng hát chèo,
tiếng then ê a khóc mếu, đến bây giờ ngẫm nghĩ còn thấy hiu hắt. Trong cái
chí hướng đầu tiên sôi nổi hoạt động cách mệnh của Thụ đã cháy bỏng
những mong muốn ra đi xoá bỏ nỗi buồn khổ đời người mà Thụ xót xa lạ
lùng.

Đã đến cánh rừng trám giữa núi Khau Bây.
Mã Hợp hỏi Thụ:
– Anh Năm có xuống làng không?

Thụ nói:
– Mã Hợp xuống thôi.
Mã Hợp lại hỏi:

– Bây giờ gặp Viết hay gặp ai?
– Viết.
Từ trên núi xuống, Mã Hợp đến thẳng nhà Viết. Viết đương phơi hồi.

Trông thấy Mã Hợp, mừng, nói

– Ồ, lâu lắm tao mói thấy mặt mày!
Mã Hợp ngồi xuống, nói khẽ:
– Thụ về đấy.

Viết bỗng buồn hẳn, không hiểu sao. Không để ý, Mã Hợp lại nói:
– Lên với Thụ đi.
Viết lặng im. Con mắt mở to, mà rưng rưng, như sắp khóc. Rồi nhẹ

nhàng Viết lắc đầu. Mã Hợp nài:

– Thụ muốn bàn công tác...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.