TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 230

Thụ nói tiếp:
– Có nhớ lần vắng ba năm rồi anh em ta gặp lại nhau ở Long Châu

không? Chuyến này cũng thế, rồi anh em ta lại gặp nhau.

Mã Hợp vịn vai Thụ nói:
– Người ta bảo nó về Đại Từ. Hay là anh Năm tiện đường cứ xuống qua

Thái Nguyên thử tìm xem.

Thụ ôm hai tay lên vai Mã Hợp:

– Rồi anh em ta lại gặp nhau. Không phải đến Long Châu mới gặp được

nhau mà chúng ta sẽ gặp nhau ở Hà Nội, và có khi ở Sài Gòn cũng nên.

Mã Hợpề, chạy một hơi tới bờ sông Kỳ Cùng.
Lại vác cây mai lúc nãy lội ào xuống con lũ.

Đến Khơ Đa, Mã Hợp rẽ vào. Hán Pang dậy sớm đã lập loè bếp đun

nước. Mã Hợp thì thào: “Anh Năm về xuôi rồi”. Anh Năm về xuôi! Hai
người tưởng tượng cách mệnh như con gió nam lớn, theo bước chân anh
Năm, đương bồng bột tràn khắp miền xuôi, khắp cả nước, đâu cũng có cách
mệnh, đâu cũng có cách mệnh rồi.

Mã Hợp ở lại đấy, chặp tối mới xin đuốc về Lũng Nghìu.
Quãng ấy lại có một con hổ ở đâu ra ăn sớm quá, cứ đuối theo tàn đuốc

của Mã Hợp. Đến đầu xóm Lũng Nghìu, Mã Hợp chợt quay lại, đâm cả bó
đuốc vào mặt nó. Con hổ chạy, người cũng vùng chạy. Lúc ấy, trăng vừa
hẩng sáng như đêm trước, khi anh em từ Nhân Lý ra đi.

***

Xế chiều, Thụ vào đến Vũ Lăng.
Phía trưóc mặt, xóm Bò Tát đỏ háy hoa lau trong nắng muộn. Thụ đeo

cái đãy chàm, đi giày cỏ - như người khách họ nội bên Long Châu vẫn
thường sang chơi các nhà Nùng ở Bò Tát.

Thụ không đi thẳng vào xóm. Thụ quanh qua cái nương ngô của nhà

Thông bên kia suối. Lại như tháng bảy, năm ngoái, nhiều nắng quá, cây ngô
gãy như cây lau, lá héo táp vàng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.