ngó nhìn chung quanh, chừng như đang chờ ai. Tôi không biết nơi đây gọi
là quán bar. Tôi vừa từ Thượng Hải đến cái thành phố nhỏ ở miền nam này.
Hồi ấy Thượng Hải chưa có bar, cả thành phố chỉ có vài quán cà phê vỉa hè,
trong các khách sạn có thể có quầy bar, nhưng chưa bao giờ tôi vào đấy.
Lúc này, ngoài kia trời đang mưa to, thùng loa đang phát ra những âm
thanh nào tôi không còn nhớ nữa. Không hiểu tại sao tôi lại trông thấy anh
đang đi đi lại lại, trên khuôn mặt là nụ cười vô cớ, mặc quần nhung kẻ in
hoa, quần rộng thùng thình như cái váy, nhưng rõ ràng là quần. Anh một
mình đi lại, tay trái là ly rượu Whisky, tay phải cứ đung đưa, bước chân anh
di động về phía tôi ngồi. Tôi không trông rõ mặt anh. Anh cứ nhìn xuống
chân mình, anh đi đôi giày thể thao màu xanh nhạt, đế giày rất mỏng, điều
này khiến bước chân anh không vững chắc. Anh mặc cái áo pull trắng,
ngắn tay. Mái tóc dài của anh bóng mượt, thẳng, ngọn tóc cứ lay động
ngang vai. Mặt anh trắng bệch, tôi không nhìn rõ khuôn mặt anh, nhưng tôi
biết khuôn mặt anh đang nở nụ cười, tôi không rõ có phải anh đang nhìn tôi
không.
Tôi tiếp tục ăn kem. Lát sau, bên phải tôi xuất hiện một bàn tay con trai
đang cầm ly rượu, bàn tay to, đầu ngón tay mạnh khỏe, thoáng nhìn có thể
biết anh có thói quen cắn móng tay. Ngọn tóc anh rủ xuống trước mặt tôi,
tôi ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên tóc anh. Tôi ngước lên nhìn anh.
Tôi thề rằng, đấy là khuôn mặt thiên sứ.
Ánh mắt ngây thơ trần trụi của anh đã mê hoặc tôi. Từ đấy, tôi không có
cách nào rời ánh mắt mình khỏi khuôn mặt thiên sứ kia. Thậm chí tôi cho
rằng, sống cho đến ngày hôm nay vì tôi tin ở khuôn mặt kia. Anh có khuôn
mặt quanh năm đẫm nước mưa. Tôi yêu cặp mắt đen của anh, tôi yêu cặp
mắt đen của tôi.
Nụ cười của anh thật kỳ lạ. Về sau tôi mới biết, lúc bấy giờ anh đang hút
thuốc.
Cái cảm giác đơn thuần đến dần. Anh bắt đầu ở bên tôi nói mãi không thôi
về các thương hiệu kem (lúc bấy giờ tôi đang ăn kem hương thảo không
biết thương hiệu gì). Anh bảo với tôi, anh thích ăn chocolate. Mẹ anh ta
bảo, đứa trẻ nào thích ăn ngọt là đứa trẻ cực khổ. Vì thích ăn ngọt, anh