TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 206


Tôi bệnh viện về, chúng tôi gọi điện ngay cho bác sĩ chuyên khoa ở Bắc
Kinh để hỏi thăm. Ông nói, ông tuyệt đối tin ở kết quả của bệnh viện Hoa
Sơn. Ông cho biết, có một loại thiết bị kiểm tra cho kết quả nhanh. Trung
Quốc rất coi trọng bệnh AIDS, tuyệt nhiên không đùa với việc này được.

Hôm sau, hạch của Sâu nhỏ tan dần, cũng không còn sốt. Tôi cảm thấy thật
sự khó hiểu, không thể hiểu nổi đó là chuyện gì.

Cái Xuân nói, cậu đã nghĩ đến cái thuốc viên ấy chưa, hoặc là thần kinh
thực vật của Sâu nhỏ có vấn đề, thần kinh quá nhạy cảm chăng?

Chúng tôi ra ngay hiệu thuốc mua thứ thuốc ấy, tôi nói, Sâu nhỏ, bạn thử
uống xem sao?

Quả nhiên mọi triệu chứng kia lại xuất hiện.

Vậy là đã rõ. Thế mà chúng tôi không hay biết gì!

Cái Xuân nói, ấy là ông trời thử tình cảm của hai đứa chúng mày đấy, ông
trời cho Sâu nhỏ một đòn cảnh cáo, chỉ có thể giải thích như thế.

Tôi nói, hình như có điều gì nguy kịch lắm. Tại sao lúc ấy bọn này chỉ có
một sợi thần kinh, tại sao chỉ nghĩ Sâu nhỏ bị AIDS? Cứ nghĩ mấy hôm
dùng nước đá chườm mắt bị sưng, đến là khốn khổ, suốt ngày lo chạy đi
vay tiền.

Xuân nói, ấy là Sâu nhỏ gây nhiều tội ác cậu ta mới thế đấy mà!

Trận bão AIDS vẫn chưa qua hẳn.

Nhị sợ quá, mách chuyện này với bạn, cậu ta bảo chỉ nói chuyện mình sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.