TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 96

thương.
Anh có vấn đề. Đến nay anh vẫn có vấn đề. Đúng vậy, đó là một quá trình.
Không phải anh cố ý gây nên những tổn thương đối với em.
Anh đang có vấn đề gì? Vấn đề là của riêng anh và anh không chịu trách
nhiệm. Phải chăng trên đài anh thấy giọng nói của em đã thay đổi và khiến
anh hiếu kỳ?
Anh không nghe thấy chương trình đó, người khác nói với anh. Em biết
không? Chúng ta không thể xa nhau được.
Anh Ninh, giọng em hỏng mất rồi, em không còn hát được nữa, anh hiểu
không? Chúng ta không thể xa nhau nghĩa là gì? Chúng ta xa nhau thôi.
Chúng ta chia tay, giọng em hỏng rồi, không thể khỏi được.
Chúng tôi nói chuyện rất đơn giản, một người hỏi, một người trả lời. Xem
ra chúng tôi đều tốt, chừng như cả hai không liên quan gì đến câu chuyện.
Tôi được thấy ánh nắng đặc trưng của mùa đông Bắc Kinh chiếu lên người
tôi, tôi nhìn thành phố mà chúng tôi đã từng hướng tới, trông thấy ánh nắng
chỉ riêng của thành phố này chiếu rọi vào tai họa này.
Tin Trại Ninh chết nhưng cuối cùng anh không chết. Số phận của tôi thật sự
may mắn!
Chúng tôi nói chuyện có nhiều khoảng lặng. Anh không hỏi gì tôi, tôi nhìn
anh, nhìn bờ mi dịu êm của anh. Thỉnh thoảng anh lại ngước nhìn tôi, cặp
mắt khốn nạn kia vẫn không thay đổi. Tôi rất bực.
Chúng mình về nhà rồi nói chuyện, được không?
Anh Ninh, vào lúc anh bỏ em mà đi, trời như đổ sập xuống người em. Em
không biết sửa chữa sai lầm bằng cách nào, vì chuyện đó mà hôm qua em
vẫn còn đau khổ.
Anh Ninh, khi mọi tình cảm dịu êm biến thành hận thù, anh có biết thế nào
là nỗi đau không?
Anh Ninh, em đã từng hỏi trời, hỏi đất làm thế nào để anh trở về bên em?
Lúc này đây, anh đã về, em hỏi anh phải làm gì?
Chưa một phút nào anh quên em. Đúng vậy. Anh định gọi điện cho Tam
Mao, anh muốn gọi điện cho em, nhưng anh sợ không tìm lại được sự đoàn
tụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.