TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 101

TƯƠNG LAI XÁN LẠN

Catherine Cusset

www.dtv-ebook.com

Chương 11

1958

CHIẾN TRANH VÀ HÒA BÌNH

Elena giật nảy mình vì đau. Eugenia bấu cánh tay trần của cô.

- Ái! Cậu làm gì thế?

- Cậu ngủ à, Lenoush? Đến lượt cậu đấy!

Cô nghe thấy rõ ràng tên mình từ chiếc loa phóng thanh âm vang khắp

hội trường. "Tiberescu, Elena!"

Cô đứng lên và luồn ra đầu dãy, thận trọng để không giẫm vào chân ai.

Đến được lối đi, cô vội đi về phía bục, trong khi đó loa phóng thanh xướng
tên cô lần thứ ba. Cô ước gì chui được xuống đất. Cha mẹ và bà ngồi ở cuối
hội trường cùng với các gia đình khác chắc sẽ thắc mắc không biết có gì
xảy ra với cô chăng. Cô không ngủ mà bị đánh thức dậy khi đang mơ. Về
Jacob và về chuyến đi chơi rất lâu vào thứ bảy trước ở công viên Floreasca.
Trời đẹp đến mức anh gợi ý thuê một con thuyền. Elena chưa bao giờ lên
một con thuyền với cha mẹ. Jacob dạy cô chèo thuyền. Họ để thuyền trôi tự
do để nhìn nhau và tâm sự. Làm sao có thể sung sướng hơn được nữa? Cô
có người bạn trai tốt nhất đời và hôm nay lại nhận bằng tốt nghiệp, ở tuổi
hai mươi hai, với những điểm giỏi nhất. Cô trèo lên từng bậc của cái bục,
nơi ông Nenitescu, trưởng khoa Hóa đang ngồi trước một cái bàn phủ khăn
xanh, bên cạnh những chồng hồ sơ. Vai còng, mặc một bộ âu phục xám,
ông cầm trong tay hồ sơ mang tên Elena. Đó là một ông già hơn sáu mươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.