TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 148

của bà được khẳng định. Rõ ràng là Marie dự định tận dụng ngày phép của
cô để về Pháp càng nhiều càng tốt. Cô sẽ tiêu ở Pháp tiền lương mà chồng
cô lĩnh được ở Mỹ. Có thể cô sẽ mua căn nhà cũ ở Bretagne ngay khi họ có
đủ tiền cho món trả góp đầu tiên. Có lẽ vì vậy mà họ vẫn chưa dọn nhà đến
Manhattan: cô muốn tiết kiệm để mau có tiền mua căn nhà bên Pháp.

Hai ngày sau, ở cơ quan, Helen đứng lên và ngã ngửa. Khi mở mắt ra,

bà thấy Bill, Tatiana và hai thư kí đang cúi xuống nhìn mình.

- Helen? Helen?

Họ muốn gọi xe cứu thương. Bà yêu cầu họ đừng làm gì cả. Bà nói bà

không sao. Chỉ mệt thôi. Bà đã không ăn gì từ hôm trước bởi vì buổi sáng
bà không đói, thế thôi. Bà tránh không nói rõ từ mấy hôm nay, bà không ăn
gì ngoài cái kem đã giảm chất đường và chất béo, bất cứ thức ăn gì khác
đều làm bà buồn nôn. Bill mang cho bà một cốc nước, một cái bánh mặn và
một cục đường. Bà bảo đảm với họ là bà đã thấy khá hơn. Bà đi về nhà để
nghỉ ngơi.

Jacob đến ga đón bà vào ba giờ rưỡi. Họ từ gara vào nhà. Jacob còn ở

dưới trong khi Helen lên nhà thay quần áo. Khi qua phòng ngủ nhỏ, bà
nghe thấy Marie nói tiếng Pháp, cười đùa rúc rích. Helen dừng lại nghe. Có
cái gì đó quá thân mật, hầu như thân tình trong tiếng cười của Marie. Cửa
bỗng mở và Helen mặt đối mặt với con dâu. Họ cùng giật nảy mình. Marie
vẫn mặc quần áo ngủ. Cô thậm chí còn chưa chải đầu. Cô đỏ mặt.

- Chào mẹ ạ! Mẹ về sớm thế! Mẹ khỏe không ạ?

- Cảm ơn, khỏe.

Yên lặng.

- Con đang nói chuyện điện thoại với một cậu bạn ở Paris vừa đến

New York, Marie nói tiếp, mặt còn đỏ hơn nữa. Đó là một người bạn cũ tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.