TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 178

- Alex, em muốn trở về New York.

- Đừng. Đừng về. Anh cần ở một mình để suy nghĩ và quyết định điều

phải làm. Đó là việc giữa cha mẹ anh và anh. Không liên quan gì đến em.

Anh nói giọng kiên quyết, không âu yếm. Rõ ràng là cuộc sống vợ

chồng họ là một trong những chủ đề khiến anh phải suy nghĩ và có một
quyết định.

- Anh có một cuộc họp, anh nói. Anh phải đi đây. Anh sẽ gọi lại cho

em sau nhé.

Ngồi gần máy điện thoại trong phòng làm việc của cha, qua cửa sổ,

mắt dõi về phía chân trời, những quả đồi và những tòa nhà nhỏ ở ngoại ô
phía tây Paris, Marie bỗng thấy mình giống như quan niệm của mẹ chồng:
cô là loại phụ nữ đi nghỉ hè trên bãi biển hoang dã của Bretagne và nhảy
điệu rock với các sinh viên y khoa ở Đông Nam nước Pháp trong khi chồng
đổ mồ hôi ở New York. Theo Helen, Marie lẽ ra không nên nghỉ hè vì Alex
không thể đi được. Thậm chí cô đã không nghĩ tới điều đó. Cô không thể hi
sinh bản thân. Mà Alex đã không yêu cầu cô làm thế vì anh quá tôn trọng
tự do của người khác. Kết quả là đây, hiển hiện trước mắt cô: cô sắp mất
người đàn ông mình yêu. Trong khi cô ngồi cạnh máy điện thoại này ở
Paris, tương lai của cô được định đoạt tại New York. Mọi việc chống lại cô.
Cô đang ở Pháp, như cha mẹ chồng đã tiên đoán, trong khi chồng đang ngủ
một mình trong một khách sạn với những nỗi ám ảnh. Helen không điên.
Bản năng cho phép bà nhìn thấu suốt Marie, kẻ ích kỉ.

Cô thậm chí không thể khóc được. Cô biết rằng thế là hết. Cô bỗng

nhiên vùng dậy, chạy ra ngoài và vội vã đến hãng du lịch trên đại lộ để giữ
một chỗ trên chuyến bay Paris-New York cho hôm sau. Trở lại nhà cha mẹ,
cô bấm số của Alex ở cơ quan. Anh nhấc máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.