TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 188

vừa la lên. Trong hiệu ăn, thực khách ngẩng đầu và cau mày. Người phụ nữ
trẻ lao ra cửa và người đàn ông chạy theo, sau anh ta là một người phụ nữ
da đen mặc bộ quần áo tím đập mạnh vào vai người đàn ông:

- Người ta không đánh một phụ nữ! Ông nghe rõ chưa? Người ta

không đánh một phụ nữ!

- Mặc xác tôi, đồ ngu! Người đàn ông gầm lên, mặt tái đi vì giận.

- Cha! Con xin cha! Con xin cha! Người phụ nữ trẻ van xin, hai má

đầm đìa nước mắt.

- Xéo đi! - Ông ta gào lên tới mức lạc cả giọng. - Mày không còn là

con gái tao nữa!

Tiếng gào thét còn tiếp tục ở bên ngoài hiệu ăn, rồi âm thanh cuộc cãi

vã xa dần và mất hẳn. Người phụ nữ da đen quay lại ngồi xuống, trong khi
những người bên cạnh nhìn bà và mỉm cười với bà có ý tán thưởng.

- Ôi! - Tatiana lắc đầu thốt lên. - Tôi tự hỏi cô gái đã làm gì? Tiêm

chích ma túy chăng? Có thể người cha sẽ lên cơn đau tim. Chị đã thấy ông
ấy đánh con gái thế nào rồi chứ, Helen? Thật điên khùng! Người đàn bà
này có lý: người ta không được đối xử với một phụ nữ như vậy. Helen? Chị
thấy khó chịu à?

- Tôi bắt đầu thấy nhức đầu.

- Chị tái hẳn đi kìa. Hãy uống chút nước. Chị phải về nhà thôi.

Đêm sau đó, Helen ngủ mơ. Tất nhiên là về Alexandru. Từ ba tháng

nay, hầu như tối nào bà cũng mơ về anh, ở từng độ tuổi. Những cơn ác
mộng và những giấc mơ đẹp, bà có đủ mọi sắc thái. Trong giấc mơ này, bà
ở trên một bãi biển ở biển Đen với Alexandru và Jacob ở Constanza, nơi
mà mùa hè nào họ cũng đến nghỉ hai tuần khi còn ở Rumani. Alexandru khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.