TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 193

Người bán hoa đợi bà điền vào tờ giấy. Bút vểnh lên trời, bà giải thích

sự phân vân của mình:

- Con dâu tôi vẫn giữ họ của nó, nhưng lại không có trong danh sách

máy gọi nội bộ của tòa nhà, vậy thì...

- Bà có thể ghi "ở nhà", và, phía dưới, hãy viết tên họ người có trong

danh sách máy gọi nội bộ.

- Ờ nhỉ, nhưng mà, thế cứ như thể nó ở nhà của chồng, chứ không phải

nhà của chúng nó. Tôi có thể làm con dâu tự ái, ông không thấy thế sao?

- Tôi không biếtạ, người bán hoa đáp, tỏ ra lễ phép với một khách

hàng vừa mới trả cho ông ba trăm đô la, ông rõ ràng không hiểu bản chất
của sự việc.

Helen quyết định viết cả hai tên họ có gạch ngang ở giữa. Như vậy

không làm phật ý ai cả.

Người bán hoa mời bà chọn một bưu thiếp để gửi kèm bó hoa. Bà

chọn bưu thiếp có chữ "Chúc mừng sinh nhật" và viết nắn nót ở dưới những
từ mà bà đã nghiền ngẫm suốt đêm qua: "Chúc mừng sinh nhật, Marie.
Thân mến, Jacob và Helen." Một thông điệp giản dị, không màu mè vô ích.
Bà không hề cảm thấy thân mến, nhưng chẳng quan trọng. Vấn đề không
phải là cảm thấy mà phải tạo ra sự thân mến này. Những chữ bà viết nhằm
xây dựng trên vực thẳm một cái cầu để bà đi qua gặp lại con trai mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.