TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 248

- Đĩa sứ ạ.

- Những cái đĩa từ Bessarabie phải không?

- Vâng ạ.

- A, mẹ hài lòng lắm. Mẹ rất thích chúng. Tiếc là con không đủ chỗ để

mang chúng theo.

Những cái đĩa sứ bỗng gợi lại cho Elena chuyến đi của bà về

Bessarabie sáu năm trước theo yêu cầu của mẹ ngay sau khi bà từ Paris về.
Chính vào thời điểm ấy, cha mẹ nuôi mới tiết lộ cho bà biết bà còn hai
người em trai và một người cha vẫn còn sống. Bà đã đưa Alexandru đi
cùng. Bà sợ, nhưng giống như Jacob, ý nghĩ mình có hai em trai mà cuộc
sống đã chia lìa và ở tuổi ba mươi hai phát hiện ra họ còn sống khiến bà có
phần xao xuyến. Alexandru có hai cậu. Bà sẵn sàng mở lòng với họ. Trong
một ngôi làng cách Kichinev hai giờ xe, bà đã gặp ba người xa lạ. Họ đã
niềm nở đón tiếp bà, ôm Alexandru vào lòng, khen nó khôi ngô. Bà đã
cùng ăn với họ một bữa ngon lành với khoai tây vùi trong than hồng và cá
xông khói. Tuy nhiên, sau một tiếng chuyện trò, bà không còn gì để nói với
họ nữa. Bà không thấy có chút máu mủ ruột rà nào. Đó là những người Nga
của Moldavie sống ở nông thôn, những người trước đây là nông dân, giờ
làm trong nhà máy. Alexandru và bà ăn mặc tươm tất hơn hẳn họ, các bà vợ
và con cái họ coi người bác gái Rumani này như một quý bà ở thành phố,
một quý bà giàu có. Chuyến đi ngắn ngủi này để lại cho bà một cảm giác
giả tạo khó chịu.

- Này Lenoush, thế ga trải giường đâu?

- Kia, mẹ. Cái hộp xanh, trước cái cuối cùng, bên phải.

- Còn hộp cuối cùng là khăn ăn hả?

- Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.