TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 252

Elena kiểm tra thấy họ không bỏ quên hành lý xách tay nào, rồi mới lách
đến sau Jacob và Alexandru trong đám đông đặc đang di chuyển trên lối đi
hẹp về phía cửa. Cửa thông trực tiếp với bầu trời. Ngay khi đặt chân xuống
cầu thang kim loại, bà đã bị cái nóng khủng khiếp phả vào người. Họ đã rời
Bucarest vào một ngày nóng nực tháng Tám, nhưng cái nóng của Ixraen
không hề giống tí nào với cái nóng mà bà đã từng trải nghiệm cho đến lúc
ấy. Có lẽ phải phát minh ra một từ Rumani mới để lột tả nhiệt độ ngoài trời
cao như lúc này. Áo sơ mi sợi tổng hợp của bà dán chặt vào da. Khắp cơ
thể đầm đìa mồ hôi, trong khi bà hiếm khi đổ mồ hôi. Hai bên thái dương
bà hầu như tức thì đổ mồ hôi ròng ròng. Xung quanh họ chỉ nghe độc một
câu: “Nóng kinh khủng!” Tất cả mọi người đều cởi áo khoác ngoài.
Alexandru cũng như Elena lập tức làm theo. Jacob vẫn mặc áo khoác.

- Jacob! Alexandru! Elena!

Có người gọi họ. Họ nhìn xuống và trông thấy ở phía dưới cầu thang

kim loại là một người đàn ông cao lớn mặc quân phục. Đó là Doru mà lần
đầu tiên bà nhìn thấy mặc quân phục. Vì họ là những hành khách duy nhất
được đón ngay ở đường băng, nên điều ngoại lệ này đã khiến những người
xung quanh họ tò mò và kính nể. Chắc chắn cậu ấy có được đặc quyền này
là nhờ cấp bậc sĩ quan. Khi họ ra đến đường rải nhựa, Doru lần lượt ôm ghì
lấy họ và thậm chí còn nâng bổng cháu trai lên. Anh khóc vì xúc động. Rồi
anh đứng lùi lại, nhìn họ và phá lên cười.

- Mọi người đi đưa ma đấy à?

- Chú nói gì vậy? Jacob hỏi.

- Anh chị và cháu mặc thật kì! Ở Ixraen, chả ai mặc âu phục với ca vát

cả!

Elena nhíu mày nghĩ tới hàng chục bộ y phục và váy áo đã may ở

Rumani trước khi ra đi. Vậy thì, những người Ixraen mặc gì khi ra ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.