TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 268

Joseph ở không xa đó, hoặc ở nhà Doru ở Haïfa. Doru, trẻ nhất trong ba
anh em, cũng là người hay nói nhất. Giọng anh ta oang oang khắp nhà. Cha
và các anh không bao giờ bẻ bác anh ta. Elena đôi lúc thấy khó chịu. Cho
đến lúc ấy, bà đã không hề để ý tính thụ động này của Jacob. Bà cũng thấy
khó chịu vì sự giống nhau về dáng người giữa Jacob và cha anh, làm cho bà
thấy hình ảnh chồng bà như một ông già. Tuy nhiên, ngay khi trông thấy
Alexandru và năm anh chị em họ của nó, Amit, Alona, Eyal, Ilan và
Zeruya, ba gái và hai trai tuổi trong khoảng từ tám đến mười bốn, ngồi
vòng tròn trên gạch hoa trắng của phòng khách, đang đánh bài hoặc chơi cờ
và nói lẫn lộn tiếng Anh và Hêbrơ, bà nở nụ cười rạng rỡ.

- Chúng là người một nhà, chị Lenoush, không gì tuyệt vời hơn phải

không? - Doru thừa nhận điều đó, một buổi tối khi bắt gặp ánh mắt chị nhìn
chúng.

Bà không phủ nhận được.

Một buổi chiều, sau khi từ Haïfa về, bà đi dạo ở Tivon với mẹ chồng,

trong khi Jacob nghỉ ngơi.

- Con luôn ngủ mơ y hệt nhau, - bà nói với mẹ chồng - Một viên chức

gọi điện thoại và bảo con người ta không cấp hộ chiếu cho chúng con. Con
gác máy và muốn hét toáng lên. Lần nào đến đoạn ấy là con cũng tỉnh giấc,
đầu nhức như búa bổ. Và khi nhận ra nơi mình đang ở, tại Ixraen, ở Tivon,
bên cạnh Jacob, con sung sướng biết bao, mẹ ạ! Con không tưởng tượng
nổi.

Mẹ chồng bà kín đáo mỉm cười. Elena đang tự hỏi liệu mình có làm

phiền mẹ không thì có ai đó gọi bà Nancy. Họ ngẩng đầu. Một người đàn
ông cao, tóc trắng, da rám nắng, từ trên thềm nhà, gần một cây hoa hồng
mà ông đang tưới, mỉm cười với họ. Nancy giới thiệu với ông con dâu
mình và giải thích rằng cô vừa di cư từ Rumani với chồng và đứa con trai
mười hai tuổi sang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.