TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 270

Elena không nói gì. Họ im lặng trở về. Giờ ăn tối, Elena quá đau đầu

nên không ăn. Khi Jacob trở vào phòng với bà, bà bật khóc ngay khi ông
đóng cửa.

- Lenoush? Có chuyện gì thế? Em bị đau à?

Bà thuật lại buổi đi dạo với Nancy. Ông nhìn bà vẻ nghiêm trọng và

gật đầu.

- Lenoush, ta sẽ đi. Chúng ta luôn biết rằng dù sao chăng nữa sẽ không

ở lại Ixraen. Chỉ là tạm thời thôi mà.

- Phải đi ngay, Jacob ạ.

- Em bảo sao cơ? Ngay tức thì á?

Ông miễn cưỡng mỉm cười.

- Không thể chờ đợi. Em không thể ở lại đây. Em không thể.

- Lenoush, bình tĩnh nào. Chúng ta không có tiền và anh không thể đòi

hỏi gì hơn nữa ở cha và các em trai sau những gì mà họ đã làm cho chúng
ta. Alexandru mới mười hai nên không thể bị gọi vào quân đội ngay lập
tức. Lúc này không có chiến tranh. Mùa xuân trước, Ixraen đã kí một hiệp
ước hòa bình với Ai Cập và Xiri, em biết vậy mà. Chúng ta sẽ đi, nhưng
trước hết phải dành dụm tiền bạc.

Bà nghiêng mình nằm xuống, nước mắt giàn giụa. Bà thậm chí không

hiểu Jacob nói gì với mình. Bà chỉ hiểu có một điều, là không. Vì ông mà
bà đã liều lĩnh chống lại cha mình. Ông sẽ không làm vậy với em trai. Vì rõ
ràng chính Doru là người mà ông sợ. Giờ đây, ông cho rằng mình mang ơn
cha và các em trai cũng như ơn vợ và con trai vậy. Gia đình họ kết thúc rồi.
Còn tệ hơn cơ. Vì ông không nhìn thấy điều đập vào mắt Elena. Tại sao họ
lại được rộng lượng chào đón ở Ixraen trong khi bà không phải người Do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.