TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 33

rằng cha mày không phải thợ may, không phải trạng sư, không phải bác sĩ,
cũng chẳng có cửa hàng!

- Phải rồi, bà đằng sau Elena đồng tình. Chị nói đúng lắm. Chỉ có

những nghề tự do còn xoay xở được.

- Chị muốn nói tới người Do Thái? Chắc chắn là họ không đáng

thương gì hết!

“Những người Do Thái.” Elena đỏ mặt. Trước khi dọn đến nhà mới,

cô không bao giờ nghe thấy từ này. Giờ thì cô biết người Do Thái là ai và
điều gì đã xảy ra với họ trong chiến tranh - chính xác là gì thì cô không
biết, nhưng cô nghe nói rằng nhiều người trong số họ đã bị giết. Mẹ luôn hạ
giọng khi nói về những sự kiện này bởi vì họ đang sống cùng căn nhà với
những người Do Thái mang họ Weinberg và Berstein. Hai cô con gái út và
chồng bà Weinberg năm 1943 đã bị đưa đến một nơi mà không bao giờ
thấy họ trở về. Bà Weinberg sống sót vì đã trốn trong một tầng hầm cùng
với con trai Rubin, con gái Doina và con rể Lev Berstein. Ngôi nhà mà
Elena hiện đang sống cùng gia đình vốn là nhà của dòng họ Weinberg từ
nhiều thế hệ. Pháp luật buộc họ phải cho một gia đình khác cùng ở và Elena
hiểu họ cảm thấy bị xâm phạm. Buổi đầu, họ thậm chí không nói năng gì
với cha mẹ Elena. Nhưng cô tương đối khéo léo nên đã chinh phục được
tình cảm của bà lão Weinberg.

Bà đến lúc cô đang mua hàng. Họ đi chợ và cùng nhau trở về nhà. Túi

xách nặng để lại những vết hằn đỏ trên ngón tay Elena, cô thường phải
ngừng lại để đặt chúng xuống cho đỡ mỏi tay.

- Cháu đã làm bài chưa, Nounoush?

- Chưa ạ. Cháu còn thời gian. Đừng gọi cháu là Nounoush, đó là tên

em bé!

- Hãy làm bài ngay khi ta đến nhà. Thứ hai cháu có môn gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.