TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 48

là một năm xa cách rốt cuộc khiến họ chấp nhận nhau. Họ vừa mới sống
cùng nhau ba tuần lễ.

Sáng nay, trời đẹp quá nên họ quyết định ra bãi biển cả ngày. Khi trở

lại nhà anh vào lúc mặt trời lặn, cơ thể họ đầy cát, muối, ham muốn, thì
máy nhắn tin nhấp nháy. Alex nhấn nút. Giọng hốt hoảng của mẹ vang lên
trong phòng. "Alexandru! Alexandru! Trả lời mẹ đi! Gấp!" "Alexandru, gọi
cho mẹ ngay nhé! Có việc gấp! Mẹ đang ở nhà!" Helen đã để lại ba lời
nhắn, mỗi lần lại hoảng hốt hơn. Alex đã gọi cho mẹ. Họ đã nói với nhau
một chút bằng tiếng Rumani. Marie đã nghe tiếng khóc phát ra từ điện
thoại. Anh đã gác máy.

- Cha anh đã bị một cơn đau tim, Marie. Ông đang ở bệnh viện. Anh

phải đi ngay. Mẹ anh đang đợi.

Buổi chiều trên bãi biển của họ hình như bỗng trở nên vô cùng hão

huyền. Tình yêu của họ có trọng lượng gì bên cạnh cuộc sống của cha anh?
Marie đã không thể gạt bỏ một ý nghĩ ích kỉ. Cô quá cần đêm cuối cùng
này với Alex. Dù tin là Alex yêu mình, cô cũng không an tâm, vẫn sợ anh
lại mất tăm như hồi tháng Hai. Thế mà, chỉ năm phút nữa thôi anh sẽ đi.

họ vẫn chưa có thời gian để hứa hẹn và để vẽ ra viễn cảnh tương lai.

- Em có thể đi cùng anh được không, Alex? Cô rụt rè hỏi.

Cô đã biết trước là không thể được. Cô còn quá mới mẻ nên anh

không thể để cô tham gia vào chuyện rất riêng tư của gia đình. Mẹ chỉ đợi
có mình anh thôi. Anh đã phân vân.

- Được.

Không thể có bằng chứng tình yêu nào lớn hơn câu trả lời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.