TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 92

Bà nhìn cô, đưa hai ngón tay lên miệng mình và nói: "Papă, papă,

papă!"

Đó là từ dùng để dỗ cho trẻ con ăn. Bà thấy Marie quá gầy. Bà hỏi

Alex khi nào thì họ có em bé. Marie hiểu bập bõm. Alex dịch cho cô chỗ
chưa hiểu. Cô đau bụng và có cảm giác lo âu. Khi vào phòng vệ sinh, cô
mới hiểu tại sao Alex đã bỏ vào hành lý của cô những cuộn giấy vệ sinh, vì
dưới sàn chỉ có những mảnh giấy báo xé sẵn.

Họ ở trong phòng khách cả buổi chiều. Sau khi uống cà phê, bà dọn

bàn còn ông thì lấy ra cỗ bài. Ông dạy họ một vài trò chơi. Họ mới chơi
được một giờ thì bà đã trở lại bày bàn. Đã đến giờ ăn chiều. Họ lại ăn và
uống. Đêm buông xuống. Họ mở những gói quà. Hàng chục gói mà bà đã
chuẩn bị từ nhiều năm cho Alex và vợ tương lai của anh. Marie nhận thấy
mình chiếm giữ một vai trò hiện hữu từ lâu trước khi cô gặp Alex.
"Frumos!" cô lặp lại sau khi hỏi Alex từ "đẹp" là gì. Cô bị co cứng cơ gò
má vì cười nhiều. Có những chiếc áo chui màu be không ra hình thù gì mà
bà đã đan bằng loại len kém chất lượng. Một cho anh, một cho cô. Những
đôi dép quá cỡ mà muốn đi vừa phải nhét thêm vào những nắm giấy báo,
những khăn lót đĩa thêu tay, những khăn trải bàn cần phải giặt là sau mỗi
lần dùng trong khi ngay cả bàn là họ cũng không có, một tấm thảm lớn
bằng sợi tổng hợp màu xanh lá cây để treo lên tường phòng khách và giữ
nhiệt, những thứ đồ vô dụng trong đó có một tác phẩm điêu khắc xấu xí,
pho tượng cậu bé to như thật, nặng đến mức người ta đoán nó được làm
bằng chì.

- Một đứa trẻ, bà nói bằng tiếng Pháp.

- Bằng đá, ông cười nói thêm, trước đó ông đã đố họ biết nó làm bằng

chất liệu gì.

Phải đến mười một giờ đêm họ mới được về phòng ngủmà ông bà

nhường cho, còn ông bà thì ngủ trên những chiếc trường kỉ ngoài phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.