TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 95

- Anh đã chơi ở trong khu này à?

- Ờ. Khi lên sáu, anh đã bị ngã từ trên cầu trượt xuống. Mẹ đã chạy

đến tận bệnh viện. Anh đái ra máu. Anh còn cái sẹo trên thái dương đây
này.

Anh chỉ cho cô một vệt hồng nhỏ trên thái dương mà cô chưa bao giờ

nhận thấy.

- Alex, mình có thể đi uống cái gì được chứ? Em chết khát mất.

Anh sững lại. Hẳn anh đã nhận ra vẻ mất kiên nhẫn trong giọng nói

của cô.

- Marie, anh đã cảnh báo em rằng đi Bucarest chẳng có gì hay ho cả cơ

mà.

Thực vậy, chính cô đã nài nỉ để được khám phá cái thành phố nơi anh

sinh ra, nơi ông bà anh sống, nơi mà một cuộc cách mạng đã xảy ra mùa
đông vừa qua. Anh đã nói với cô đừng viển vông và sẽ chẳng có gì để xem
cả. Cô đứng lên.

- Đi uống cái gì đi anh.

Họ im lặng bước, anh trước, cô sau, cho đến tận một cửa hàng giải

khát với những cái bàn kê trong vườn. Họ ngồi trong bóng râm của một cái
cây. Một vài đôi đang uống bia. Người phục vụ đi ngang qua nhưng không
để ý đến họ.

- Tại sao anh không gọi anh ta hả, Alex?

- Anh ta đã thấy chúng ta rồi. Phải kiên nhẫn. Ở đây là vậy đấy.

Anh hình như đang bực, không phải với người phục vụ không quen

biết mà với cô, người đã không hiểu tập quán nước anh. Dù tức cô vẫn nín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.