TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 171

- Thưa các ông, thưa các bà... Đây là nhà văn danh tiếng, một

người trẻ tuổi, một Víc-to Huy-gô ở Việt Nam? Vâng! Đã được cụ Tản
Đà khen ngợi... Ông Vũ mới hai mươi nhăm tuổi, bằng tuổi tôi,
nhưng ông Vũ dí dỏm hơn nhiều...

Hoàng mỉm cười. Hoàng rất tự chủ ở chốn quan trường và nơi

đô hội. Vũ biết Hoàng giàu tiền của, nhiều thế lực, bản thân
Hoàng cũng có học vấn khá cao.

- Hắn đang chia máu, chia thịt của ta cho các bạn mình - Vũ

thấy vui vui khi đi theo Hoàng. Ngay từ nhỏ, Hoàng đã lịch lãm hơn
chàng. Hắn không bao giờ cô đơn... Điều quan trọng nhất là hắn
không bao giờ cô đơn. Vậy thì hắn mạnh hơn ta hay hắn đã bẩn thỉu
hơn ta? Không biết!

Hoàng có vẻ biết rõ và tự chủ ở trong trò chơi. Hoàng ghé vào tai

Vũ nói nhỏ:

- Hãy cười lên, thằng chó! Mi không dung được người ta thì người

ta dung mi sao được? Hãy để ta giới thiệu mi với em vợ ta... Con
ngốc đó vốn hâm mộ mi...

Hoàng dẫn Vũ đến chỗ vợ Hoàng ngồi giữa đám các cô, các bà.

Vợ Hoàng tên là Yến.

- Chào anh - Yến đưa tay ra - Anh dạo này thế nào?

- Tâm trạng tôi không được tốt lắm - Vũ lúng túng trả lời.

- Anh thì bao giờ có tâm trạng tốt đâu - Yến mỉm cười ý nhị.

- Đúng đúng... - Vũ đỏ mặt lên. Mọi người cùng cười.

- Đây là em gái tôi, - Yến giới thiệu với Vũ. - Cô ấy tên là Hồng,

cô ấy vốn có đọc anh, rất khâm phục cách kể chuyện của anh. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.