TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 175

góc u tối và khuất nẻo, nơi giấu một ít của cải có thực tên là... Vũ
không muốn nói ra tên của bí mật đó. Mà em... Chàng sẽ nói ra
điều bí mật đó vào giây khắc cuối cùng...

Bữa tiệc đã được dọn ra và rượu sâm-banh nổ bôm bốp. Hoàng

cầm ly rượu đi chạm ly với từng người một, Vũ lại được Hoàng giới
thiệu một lần nữa với đám quan khách, trong đó có cả mấy vị quân
nhân và công chức ngành thuế vụ.

- Thưa ông Vũ, so với chúng tôi, công việc của ông cao nhã hơn

nhiều....

- Thưa ông, tôi không dám...

Vũ cảm thấy chàng như đang bị sỉ nhục, chọc ghẹo hoặc nhạo cợt.

Việc đi tìm ý nghĩa cuộc sống và những băn khoăn của chàng về
hạnh phúc giữa đám người này có vẻ tầm phào, quá ư lạc lõng, ngược
đời. Giá vàng lên xuống ở đây quan trọng hơn, ông nọ ông kia mất
chức quan trọng hơn... Vâng... Các món hời... Bà chị có một vạn
quan... Bác Tham vừa mới xây nhà... Cậu Tú vừa đi du học...

- Tất cả bọn người này đều sinh động, say sưa hăng hái, thậm chí

cuống cuồng... họ ngọ nguậy không mệt mỏi... Đời là chiến đấu...
Đời là sân khấu... hoặc anh là đe hoặc anh là búa... Dô đi... Nhào
dô... Xả láng. Hay là họ đúng? Hay là ta sai? Mà tiền bạc ở đâu ra
lắm thế?

- Thưa ông Vũ, xin ông đừng nghĩ ngợi nhiều. - Hai chị em Yến,

Hồng kéo Vũ đi ra một góc. - Chỗ này không hợp với tạng của ông
đâu! Đám người phàm tục chúng tôi chỉ đuổi theo sự hào nhoáng...
Xã hội kim tiền mà! Ông là thi sĩ, nhà tiểu thuyết... Mối quan tâm
của ông là tâm hồn con người... Có phải không ạ? Vậy thưa ông, tâm
hồn người ta là cái gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.