TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 195

Bột lại phải đưa nó về nhốt ở trong nhà. Cũng có khi người ta phải
dùng dây xích xích nó. Được cái mỗi cơn điên cũng chỉ vài ngày... ấy
thế mà sao năm nay giáp Tết thằng Bột lại lên cơn điên là cớ thế
nào?

Hai con bé giúp việc cho bà Hai Thoan chạy về. Đứa bé gái mắt

một mí, môi đỏ cứ như thoa son có vẻ rất thạo tin tức:

- Tại người ta cho nó uống bia “Vạn lực”. Bia “Vạn lực” có pha

thuốc sâu, trong văn vắt mà say chết người...

Bà Hai Thoan giận dữ:

- Quân dã man! Đồ chết đâm chết chém! Sao có thứ hàng hoá

dã man như thế... Nó định giết hết người ta hay sao?

Hai con bé giúp việc cho bà Hai Thoan lại định chạy vụt đi nhưng

bà giữ lại:

- Đồ ranh con! Chạy ra nó vụt vỡ đầu bây giờ! Đi vào trong nhà!

giữa chợ thằng Bột đã vứt cái đòn gánh đi. Cái vũ khí này quá

nhẹ với nó. Nó đang xô đổ sạp vải của bà Cả Phượng. Nó giật lấy cái
ghế băng bằng gỗ nghiến vẫn dùng để ngồi. Có lẽ cái này mới là
vũ khí nó cần, cái này mới đằm tay nó! Nó cười khanh khách, nó
vung cái ghế vù vù trên đầu. Đây là gậy bọc thép của Tôn Hành Giả.
Đây là thanh long đao của Quan Vân Trường. Đây là bát xà mâu của
Trương Dực Đức!

Người đi chợ cứ xô nhau chạy, ngã dúi ngã dụi vào nhau. Mỗi khi

cái ghế băng nện xuống đâu lại nghe thấy tiếng rầm rầm, răng
rắc. Tiếng la hét, tiếng kêu cứu, tiếng chửi rủa tưởng như vỡ chợ.

Có một cô đang đẩy một chiếc xe nôi. Trông thấy thằng Bột, cô

ta cuống lên. Kìa thằng Bột đang xông đến! Cái ghế băng quay tít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.