TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 281

con gái (lạy giời, may mà có thứ mùi này) át đi mùi xú uế. Một sinh
viên quê ở Thái Nguyên chết vì sốc ma tuý, thằng này học ở lớp
giáo sư Lê làm chủ nhiệm. Gia đình đến nhận xác con mang về. Xác
chết nằm đắp chiếu ở giữa sân gạch. Ông chủ cho thuê nhà cáu
kỉnh, chỉ muốn tống khứ cái xác đi ngay sớm phút nào hay phút
ấy, càng nhanh càng tốt. Bọn sinh viên mang đến không biết bao
nhiêu là vòng hoa trắng. Điều ấy gây nên một cảm giác vừa chua
xót, vừa kệch cỡm rởm đời. Bọn nữ sinh viên lớp tôi mặc quần bò cạp
trễ hở rốn. Đi đưa tang mà vẫn làm điệu. Phúng viếng xong lại cười
như nắc nẻ:

- Hôm nay là nó, ngày mai là mình. Ma tuý: khi mất tất cả,

không còn hi vọng, sống là ô nhục, cái chết sẽ là bổn phận.

- Chỉ tiếc thằng này mới 20 tuổi... Tuổi 20 yêu dấu...

Giáo sư Lê ngồi đối diện với bà mẹ nhà quê khốn khổ. Ông có

vẻ lúng túng. Bà mẹ mắt ráo hoảnh, môi mím lại, kiềm chế, hai
bàn tay để dưới gầm bàn. Tôi lặng lẽ quay đi, nước mắt tự dưng ứa
ra: toàn thân bà ấy đang than khóc, hai bàn tay vặn vẹo vào nhau, bà
ta cấu vào mép bàn, móng tay xước cả ra, những vụn gỗ rơi lả tả trên
nền sân gạch. Giáo sư Lê tỏ rõ sự bất lực. Ông nói lấy lệ gì đó về
lòng tiếc thương và tiền bảo hiểm sinh viên. ánh mắt ông ta gặp
mắt tôi và tôi nhận ra ở đấy một nỗi sợ hãi như của một người vừa
bị đánh rất đau. Tôi rịn mồ hôi ở ngực, giữa hai khe vú. Tôi sợ. Tôi
vội vã bỏ đi.

Ngày chủ nhật, tôi và bốn đứa con gái cùng lớp có ý định sau khi

tốt nghiệp đại học sẽ ghi tên học lên để lấy bằng thạc sĩ – cả bọn
chúng tôi phải đến nhà cô giáo Hường làm cỗ giúp cô. Cô giáo
Hường là giáo sư, chuyên gia hàng đầu về “những vấn đề Bắc Âu
và Nam Mỹ”(?). Cô giáo người gày đét, hơi giống một “bộ thánh cốt
sống” nhưng mắt thì sáng vô cùng. Cô giáo sống độc thân – bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.