TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 298

đến canh tư, đã thấy thấp thoáng nhà ai nổi lửa làm hàng. Tiếng
dội nước, tiếng cối xay bột ở lò đậu phụ nghe xa xăm như ở tận đâu.
Chú gà trống cất lên tiếng gáy đĩnh đạc bắt đầu cho dàn hợp
xướng đón chào ngày mới. Vài ba bóng trắng của các cô hồn ở ngoài
nghĩa địa vội vàng biến mất. Hơi sương xuống nặng, trĩu trên lá
cây, ngọn cỏ. Tiếng gà gáy vang náo nức, giục giã. Dưới sông, oàm
oạp những tiếng chèo thuyền của vài cái mủng đi đánh cá mòi.
Những chiếc đèn chai thấp thoáng lập loè rồi lịm dần bấc, tắt
phụt lúc nào chẳng hay. Phía chân trời đằng đông, bắt đầu hừng
hừng một vầng ánh sáng gắt gao. Sang đến canh năm, chú gà
trống đứng ở cửa chuồng, ngó nghiêng, lựa thế bay vọt một cái ra
tận hàng rào, đứng đấy gân cổ gáy vang một hồi lanh lảnh. Những
con gà mái cũng bắt đầu lục tục đi ra khỏi chuồng rất là thứ tự.
Chú gà trống dõi theo một ả mái tơ của nhà láng giềng rồi sà
xuống ve vãn giống như một tên trai điếm. Những con gà mái
khác liếc mắt, khinh bỉ đàm tiếu với nhau: mới bảnh mắt ra đã
thế, dù hắn gáy hay đến mấy cũng phải tìm ra một kẻ thay thế,
không thể để cho phong hoá ngày một suy đồi… “Ò ó o! Đời là
thế!”. Chú gà trống trừng mắt xua đám gà mái rồi gian manh dụ

mái tơ ra góc đống rơm vàng óng cuối vườn.

IV

Đến canh tư, khoảng đầu giờ Dần thì ông Cả Giao với ông bà

Hân cũng đã bàn định xong xuôi mọi việc. Trong buồng, Nhi vừa sụt
sịt khóc vừa xếp áo quần vào trong tay nải. Bà Hân khóc ròng, vừa
dỗ dành con vừa than thở:

- Con mẹ đồng Xuyến nói cấm có sai! “Vội vàng như chẳng

kịp”. Nó bảo về nhà là có “hắc long tiếp dẫn” thì đúng còn gì! Ông
ấy mặc áo quần đen… Thế là “hắc long” chứ còn gì nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.