TƯỚNG VỀ HƯU - Trang 43

tôi mất cả bình tĩnh. Với một giáo viên quèn, chiếc đồng hồ đeo
tay khi ấy với tôi là một gia tài, một của quý, một sĩ diện, dù chiếc
đồng hồ ấy luôn chạy sai giờ.

Tôi đi xuyên qua chợ, tìm gã bán mật gấu, tôi định sẽ cho hắn

bài học đích đáng. Bỗng tôi thấy một cô gái Thái dắt một con ngựa
tiến lại phía tôi. Cô gái Thái trẻ trung, xinh đẹp, đôi mắt nông,
hoang vắng và tinh khôn có phần dạn dĩ. Đi sau cô gái có hai ông
già tay ôm hai con gà chọi.

Cô gái chào tôi:

- Hầy à... Thưa ông, em muốn nhờ ông giữ hộ con ngựa một lát

được không?

Tôi lúng túng, không biết trả lời ra sao thì cô gái đã giúi cương

ngựa vào trong tay tôi. Cô gái nói:

- Ông đứng ở vệ đường này. Chỉ một lát thôi là em quay lại...

Cô gái cười, nụ cười rất nhiều hứa hẹn rồi chạy bỏ đi. Hai ông

già đi theo cô gái ngồi thụp ngay xuống lòng đường rồi thả gà ra.
Lập tức, hai con gà xông vào đánh nhau túi bụi. Đám đông bu lại
thành một vòng tròn, lộn xộn, điên cuồng, phấn khích không tưởng
tượng được.

Có tiếng la hét dẹp đường rồi một chiếc xe com - măng - ca đi

tới. Trên xe có mấy cảnh sát chở một người tù bị khóa tay bằng
còng số 8. Chiếc xe phải dừng lại vì bị đám chọi gà cản đường. Mấy
cảnh sát vừa bước xuống xe thì đám đông ồn cả lên, bao vây quanh
họ, bụi cát mù mịt tung trời. Một tổ ong vàng không biết ở đâu xuất
hiện, vỡ tung ngay trên đầu đám đông. Người ta hò nhau chạy, ngã
dúi ngã dụi vào nhau. Tôi chưa kịp định thần thì thấy cô gái Thái
lúc này xuất hiện giằng lấy tay cương. Người tù trên xe nhảy ào lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.