TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 14

và xa cách của anh, cơ hồ anh là người cấm dục, nhưng gương mặt rất mực
thanh tú tuyệt đẹp, đôi môi hơi nhạt, ánh mắt bị hàng mi che phủ, những
ngón tay thanh thoát, vẻ đẹp hơi chút xanh xao, khiến cô không thể không
say mê ngắm nhìn.

“Nhưng tại sao anh lại ngồi xe lăn? Sức khoẻ không tốt ư?”

Ánh mắt hướng vào tấm mền trên đầu gối anh, giọng nói nhẹ nhàng

của cô ẩn chút tiếc nuối. Anh dường như không nghe thấy, dửng dưng xem
hết mấy bức họa, rồi trả lại cho cô.

“Anh có thích chúng không?”

Nhìn hai người giống như bạn cũ, cô vẫn quỳ một gối xuống trước mặt

anh, thấp hơn một chút, ngẩng đầu hỏi vẻ lo lắng.

“Vẽ quá vội.”

Đó là câu trả lời của anh.

“Vậy, anh có thích không?”

Cô căng thẳng nhìn anh, hỏi lại lần nữa.

“Cô không được đào tạo chuyên về hội họa”, điều khiển chiếc xe lăn

vòng qua cô, anh nhẹ nhàng nói rồi cầm những bức tranh đặt trở lại bên giá
vẽ.

“Nếu không thích, anh có thể nói thẳng với tôi”, cô mỉm cười lãnh

đạm, “Phải chăng được đào tạo chuyên nghiệp là tiêu chuẩn để đánh giá
một bức tranh?”.

Anh khởi động xe lăn chuẩn bị rời đi.

“Đợi một chút!”, cô gọi anh từ phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.