TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 225

“Tôi lại thấy…”

Cố ý lấp lửng, dừng lại. Việt Xán nhíu mày:

“Sao?”

”… Anh với Sâm tiểu thư còn đẹp đôi hơn”, Diệp Anh cười nhu mì

như an ủi, nói, “Hy vọng Tạ lão thái gia sớm nghĩ thông, tác thành cho anh
và Sâm tiểu thư”.

Người Việt Xán cứng đờ.

“Loại người như cô, chết đến nơi còn không biết!”, giọng anh nhỏ lại,

khàn khàn như vọt ra từ cổ họng, “Cô nghĩ đây là đâu, cô nghĩ cô có thể ở
lại đây bao lâu nữa, tại sao không chịu đi, chẳng lẽ phải…”.

“Ha ha”, Diệp Anh cúi đầu cười, nói nhẹ nhàng, “Đại thiếu gia, anh

đang lo cho tôi sao? Tôi lại tưởng, anh hoàn toàn quên tôi rồi kia”.

Sắc mặt Việt Xán liên tục biến đổi, anh hít sâu một hơi, quay người

bước nhanh khỏi chỗ đó!

“Diệp tiểu thư, cô có dự định gì cho tương lai?”

Buổi chiều hôm đó, Tạ lão thái gia hẹn Diệp Anh ở một quán trà kiểu

cũ. Sau khi nói rất nhiều những lời tốt đẹp, rằng cô đã chăm sóc Việt Tuyên
chu đáo thế nào, cảm ơn cô ra sao, nói vài chuyện linh tinh về cuộc sống,
học tập của cô, Tạ lão thái gia cười khà khà vuốt râu, hiền hậu hỏi.

“Cháu muốn tiếp tục chăm sóc Nhị thiếu gia”, Diệp Anh cúi đầu, khẽ

nói. Trước mặt là tách trà Ô long thượng phẩm, ngát hương từ từ nhả khói,
“… Đồng thời cháu cũng sẽ dốc hết sức làm tốt công việc tại công ty”.

“Cháu ngoan lắm”, Tạ lão thái gia mỉm cười hài lòng, “Ta nghe Hoa

Lăng nói, cháu là phó giám đốc phòng thiết kế, công việc rất bận rộn. Buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.